Chương 7

2.6K 283 4
                                    

Kỷ Khinh Chu cùng Đồ Đại Hữu đứng bên cạnh đám người, nhất thời không dám động đậy.

Kỷ Khinh Chu hơi cúi đầu, liền có cảm giác một luồng khí lạnh tới gần, ngay sau đó, trước mắt liền xuất hiện vạt áo màu đen thêu ám văn. Kỷ Khinh Chu ngửi được mùi mộc hương thanh lãnh trên người y, ngực chợt căng thẳng, trong đầu không khỏi nhớ tới một màn phát sinh đêm qua ở Phụng Tiên các.

Đêm qua suy nghĩ hắn một mảnh hỗn loạn, xong việc trừ bỏ đau đớn trên người, liền chỉ nhớ kỹ cảm xúc nóng bỏng của người nọ, cùng với mùi mộc hương nhàn nhạt thoáng qua.

Lý Trạm hơi cúi đầu, nhìn thiếu niên thấp hơn mình nửa cái đầu.

Nhìn thấy ngón tay thon dài rũ bên người thiếu niên, vô thức nắm chặt lại thành nắm đấm, trên cổ trắng nõn như phủ một lớp phấn mỏng, làm miệng vết thương đỏ tươi bởi vì đánh nhau càng thêm nổi bật.

"Ngươi......" Lý Trạm mở miệng, thanh âm không rõ hỉ nộ.

Hắn nhìn thiếu niên trước mắt, hầu kết khẽ động, vẫn chưa nói tiếp.

Diêu Trường An thấy sắc mặt Nhiếp Chính Vương hơi trầm xuống, nhịn không được rùng mình.

Lão hầu hạ trong cung lâu như vậy, dạng người gì mà chưa gặp qua, tự nhận là dùng người chưa bao giờ xảy ra sai lầm. Lão coi trọng Đồ Đại Hữu, biết rõ Đồ Đại Hữu không đủ khôn khéo tính kế, cũng không rành thủ đoạn, nhìn như không phù hợp chốn thâm cung...... Nhưng lão không để bụng chuyện này.

Lão sống nhiều năm như vậy, tính kế cũng quá nhiều, ngược lại thích nhất Đồ Đại Hữu chân thực nhiệt tình này.

Lúc trước Đồ Đại Hữu cầu lão thu lưu Kỷ Khinh Chu, Diêu Trường An tuy rằng do dự nhưng cũng miễn cưỡng đáp ứng rồi.

Lão đối người đọc sách từ trước đến nay không có thiện cảm. Đặc biệt những năm đi theo tiên đế, nhìn quen quan trường ngươi lừa ta gạt, chỉ cảm thấy những người đó đều là ra vẻ đạo mạo, rốt cuộc đều là đám người vong ân phụ nghĩa.

Không nghĩ tới, vào cung ngắn ngủn mấy ngày, Kỷ tiểu công tử này liền cùng Đồ Đại Hữu náo loạn như vậy, còn vừa vặn để Nhiếp Chính Vương nhìn thấy. Phải biết rằng, ở trong cung làm nội thị bị chủ tử phát hiện ẩu đả, chuyện này nếu không ai truy cứu liền thôi, gặp phải chủ tử không tốt có thể bị buộc tội vô lễ tùy thời đều có thể đuổi ra khỏi cung!

"Hai tên tiểu tử này thấy Vương gia còn không mau dập đầu tạ tội!" Diêu Trường An lạnh lùng nói.

Kỷ Khinh Chu cùng Đồ Đại Hữu nghe vậy lúc này mới sực tỉnh, song song quỳ xuống khấu đầu.

Thiếu niên quỳ xuống, động đến miệng vết thương, hít ngược một ngụm khí lạnh. Đồ Đại Hữu nghe vậy ngẩn ra, cũng quên hai người hiện tại là đối thủ một mất một còn vừa đánh nhau xong, vô thức đưa tay muốn đỡ Kỷ Khinh Chu, vươn tay nửa chừng mới nhớ ra vội thu trở về.

Động tác Đồ Đại Hữu không tính quá lớn, có thể người khác sẽ không nhận ra. Nhưng Lý Trạm đứng trước mặt hai người từ trên cao nhìn xuống, liền triệt để nhìn thấy động tác nhỏ của Đồ Đại Hữu, thậm chí tiếng hút khí của thiếu niên đều nghe được rành mạch.

Sau khi xuyên thành đại nội tổng quảnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ