📱[Phòng Livestream Khủng Bố]. 4

564 77 3
                                    

Edit: dổ-kun

.

.

.

Trong quãng thời gian rạng sáng tĩnh lặng, một chút tạp âm thôi cũng đủ để vang vọng tứ phía.

Giọng nói của người đàn ông xuất hiện quá đột ngột, không tiếng chạm đất hay đóng cửa, như thể hắn vừa bước ra từ hư không vậy.

Tuy ngữ khí nghe có vẻ giỡn chơi, nhưng thân thể Nguyễn Thanh lại theo bản năng cứng đờ, lông tơ nháy mắt dựng đứng, toàn bộ tế bào trong cơ thể ra sức thúc dục chủ nhân nó mau trốn thoát.

Nguyễn Thanh không chút nghĩ ngợi làm theo bản năng mách bảo, cậu siết chặt túi xách, chuyển từng sải bước đều đặn sang tức tốc chạy.

Thang máy đã gần trong gang tấc, mà giọng nói chỉ nằm trong phạm vi 10 mét.

Hiếm có người dùng thang máy vào nửa đêm, Nguyễn Thanh thấy rõ biển hiệu thang máy dừng ở tầng này.

Tới kịp.

Nguyễn Thanh vắt kiệt sức lực chạy vọt đến trước cửa thang máy, bấm lia lịa vô nút xuống tầng.

Cửa thang máy nhanh chóng hé mở.

Nguyễn Thanh tiến vào thang máy nhấn nút tầng một, tay kia ôm chặt lấy túi xách, tay còn lại thì điên cuồng ấn nút đóng cửa thang máy, thần sắc khẩn trương nhìn tên đàn ông vô cảm cách đó không xa.

Cửa thang máy chậm rãi khép lại, từ từ ngăn cách tầm mắt bên ngoài.

Nhưng Nguyễn Thanh đã xem nhẹ hắn.

Nguyễn Thanh trừng mắt nhìn xuyên qua khe hở của cánh cửa thang máy khép hờ.

Người đàn ông trên hành lang đúng là vị chủ nhà hồi sáng đã gặp qua, hắn sải bước thật nhanh về phía thang máy, tư thái thong dong ưu nhã.  Nhưng trong một khoảng cách 10 mét như vậy chớp mắt đã đến sát rạt thế này.

Thực sự quá nhanh.

Nguyễn Thanh chứng kiến toàn bộ mọi chuyện càng điên cuồng ấn nút đóng cửa.

Lẹ lên!

Còn một chút nữa thôi!

Khe hở giữa thang máy dần kéo thành khoảng cách chỉ đủ để nhét một ngón tay vô.

Mà tốc độ nhanh hơn người thường của hắn cũng chẳng thể dịch chuyển mau đến vậy trong 2 mét.

Nguyễn Thanh thấy vậy liền khẽ thở hắt ra.

Nhưng khi cánh cửa sắp đóng chặt trong vỏn vẹn một cái chớp mắt, lòng bàn tay cường thế chặn ngay giữa khe cửa.

Thang máy tự động cảm ứng, đương nhiên cảm ứng vật cản lập tức mở ra.

Thân ảnh cao lớn nháy mắt xuất hiện trong thang máy, bóng người bao phủ lên Nguyễn Thanh, mang theo sức áp bách không thể chống cự.

Nguyễn Thanh ngẩng đầu nhìn người trước mặt, đôi mắt trong suốt sinh động phủ một lớp khiếp sợ cùng khó tin, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức trắng bệch.

Hắn rất cao, khoảng tầm 1 mét 87, ánh nhìn trên cao chỉa thẳng về phía thiếu niên, hai mắt híp lại với phần nguy hiểm trong âm điệu, "Cậu chẳng......thật sự nghĩ đến việc chạy trốn nhỉ?"

[EDIT/ĐM] Ép Thành NPC Đặc Thù Trong Trò Chơi Vô Hạn.Where stories live. Discover now