Chương 38

164 30 7
                                    

Trên hành tinh này, hai phần ba thời gian trong ngày đều có mưa. Dùng nơi ban đầu làm tâm, Kỳ Ngôn đi theo Lục Phong Hàn ra ngoài thăm dò, tuy vẫn không thất dấu vết sinh vật nhưng loại trải nghiệm này tràn ngập mới lạ với Kỳ Ngôn.

Tuy vậy, chỉ mới hai ngày mà cậu đã theo không nổi, đành nhặt mấy cục đá về nghiên cứu.

Bên ngoài trời vẫn mưa to như cũ, Lục Phong Hàn đem hòn đá lớn như móng tay tung lên tung xuống: "Nếu loại đá này không nằm trong danh sách khoáng thạch của Liên Minh, không chừng cậu là người đầu tiên phát hiện ra nó."

Kỳ Ngôn đang viết kết cấu phần này vào ghi nhớ, nghe vậy ngẩn đầu: "Có lợi ích gì à? "

"Đương nhiên có, phát hiện khoáng thạch mới hoặc hành tinh quặng mối, Liên Minh luôn tặng phần thưởng hiện kim to lớn cho người phát hiện. Nếu khoáng thạch có giá trị cao, lợi nhuận năm đầu của nó sẽ được chia cho người tìm ra nữa.

Lục Phong Hàn khá hiểu biết mấy việc linh tinh: "Cho nên, đa phần dân du cư vũ trụ thích nhất việc điều khiển một chiếc phi thuyền mini tả tơi, đem bộ giám định cơ bản đến các hành tinh quặng đào tới đào lui. Có khi mấy tháng, nửa năm cũng chẳng có thành quả gì, nhưng tìm được thì phất lên nhanh lắm."

Khi anh ở tiền tuyến, trong thời gian tạm dừng chiến, có không ít quân nhân cấp bậc thấp thích làm mấy chuyện này, trước giờ anh đều nhắm một con mắt mở một con mắt, tìm quặng đào quặng ok, nhưng khi đến hành tinh nào đó cần báo cáo vị trí cụ thể, tình huống sinh thái trên mặt đấy, lực hấp dẫn phải ghi lại rồi nộp lên.

Cho nên bản đồ đại khu Nam Thập Tự tiền tuyến rất tỉ mỉ, xác thực trong mấy lúc mấu chốt có tác dụng không nhỏ.

Kỳ Ngôn nghe chuyên chú: "Có người nào thành công không?"

Lục Phong Hàn giống như đang kể chuyện: "Đương nhiên là có, trước kia tôi biết một người, ở phía trước tiền tuyến đánh giặc, họ thì dùng phi thuyền trực tiếp đâm vào mặt một hành tinh, tạo ra một cái lỗ rất to." Anh dùng tay miêu tả đại khái: "Chờ bọn họ ói ra máu xong phát hiện cái hố to đó làm lộ ra quặng hiếm. Liên Minh tặng 16 triệu tinh tệ, tuy nhiên phi thuyền đó có 300 con người, đến tay mỗi người cũng chỉ còn 50 nghìn, miễn cưỡng cải thiện thức ăn trong một khoảng thời gian."

Kỳ Ngôn gật đầu: "50 nghìn tinh tệ? Đúng là rất ít."

Lục Phong Hàn nghẹn họng.

Nếu Liên Minh không phát lương đúng hạn cho anh, tiền tiết kiệm so với cái "rất ít" này, à ừm....

Thiếu một số 0.

Tự nhiên phải đối diện với sự bần cùng của mình.

Kỳ Ngôn đưa khoáng thạch trong tay cho anh xem: "Tuy không có dụng cụ để quan sát kết cấu bên trong, nhưng xem vết tro và mặt cắt có lẽ nó cũng đáng giá."

Lục Phong Hàn không hoài nghi: "Vậy cậu đoán xem lượng dữ trữ của quặng này là bao nhiêu?"

"Rất lớn." Cậu chỉ mặt đất: "Nước mưa rơi xuống, thẩm thấu vào đất không tạo dòng nước, nói không chừng dưới này toàn là khoáng thạch."

[OG - Đam Mỹ] Kỳ hạn ám muội - Tô Cảnh NhànWhere stories live. Discover now