Chương 1 - Tôi - thầy giáo mới

8.2K 290 4
                                    

Tôi đứng trước gương nhìn vào mình. Áo sơ mi quần tây trịnh trọng. Hôm nay tôi lần đầu tiên đi dạy. Tôi ko thích nghề giáo viên, ước mơ của tôi là kinh doanh bất động sản nhưng vì bố mẹ tôi nhất định phản đối nên tôi đành bỏ cuộc. Bố mẹ tôi là giáo viên, ông bà tôi cũng theo ngành giáo nên trong mắt các cụ kinh doanh là công việc ko ổn định và không phù hợp với bối cảnh gia đình. Các cụ chỉ cho tôi lựa chọn một bác sĩ , hai là giáo viên. Tôi ko thích máu me dao dợ nên đành chọn giáo viên, dẫu sao thì nhìn lũ trẻ con còn đáng yêu hơn nhìn mấy xác chết ở bệnh viện.

Tôi định dạy cấp 1 nhưng cuối cùng tôi lại quyết định dạy cấp 3. Bố mẹ tôi muốn tôi dạy ở Seoul cho gần nhà nhưng rồi tôi lại xin dạy ở Busan.

Tôi có người bạn là Taehyung, cậu ấy cũng là giáo viên ở Busan. Cậu ấy thuyết phục tôi về Busan dạy học. Cậu ấy nói ở đó công việc ổn định, phong cảnh đẹp, học sinh cũng rất ngoan . Nói tôi về đấy có khi lấy được vợ vì gái Busan rất xinh và đảm đang. Tôi phì cười vì lý do ngớ ngẩn ấy. Tôi đi dậy học chứ có phải đi kiếm vợ đâu. Mới lại tôi mới 27t đã già đâu ko phải vội. Cũng một phần vì mẹ tôi liên tục giục tôi cưới vợ nên tôi quyết về Busan dạy học luôn.

Hôm nay là ngày đầu tôi nhận lớp
Hiệu trưởng bắt tay tôi :

- Chào cậu Park Jimin thật hân hạnh được đón cậu về dạy ở trường tôi. Thật không ngờ một người tốt nghiệp hạng nhất trường quốc tế ở Seoul lại chịu về Busan này dạy học. Chúng tôi thật may mắn

Nhìn nụ cười xu nịnh của ông ta tôi suýt phá lên cười , nhưng vì hình tượng và những năm tháng sau này ở đây, tôi chỉ mỉm cười lấy lệ

Cô giáo bên cạnh dựa sát gần người tôi, mùi nước hoa nồng nặc
- Thầy Jimin , thầy thật đẹp trai. Thầy từ Seoul à? Thầy đã lập gia đình chưa ?? Thầy có bạn gái chưa???

- Kìa cô Chaesung, cô như thế thật vô duyên đấy, người ta vừa đến cô ko thể bình tĩnh lại à? Cô gái trẻ hơn chút, son phấn đầy mặt nói

- Kệ tôi, liên quan gì cô?

- Thôi sắp đến giờ dạy tôi xin phép đi trước

Tôi vội vàng cúi đầu chào rồi chuồn khẩn cấp. Tôi rất dị ứng đám con gái chanh chua , son phấn đầy mặt và nước hoa nồng nặc . Tôi thích mặt mộc nhìn tự nhiên hơn.

Mải đi nhanh tôi va vào người đi đối diện, xấp giấy tờ giảng dạy của tôi rơi tung tóe.

- Xin lỗi. Tôi hơi vội

Tôi cúi người vội nhặt đống giấy tờ, khi ngẩng mặt lên tôi bắt gặp khuôn mặt khá tuấn tú của một thiếu niên. Cậu ta khá cao, da hơi nâu khuôn mặt tuấn tú nhưng hơi gầy. Đặc biệt đôi mắt nâu sẫm to và có gì đó hơi buồn. Cậu ta đưa giấy tờ cho tôi và nói
- Của thầy đây.

Giọng của cậu ta trầm và ấm lạ lùng. Phải nói đó là một chất giọng đầy nam tính và cuốn hút, đã nghe một lần rồi thì ko bao giờ quên

- Em là ? Tôi đẩy gọng kính lên nhìn cậu ta.

- Em là học sinh ở đây. Thôi em xin phép.
Cậu cúi đầu rồi đi luôn

[Jikook]Tôi yêu em, cậu học trò nhỏ của tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ