Phiên Ngoại - Mộng tưởng hão huyền

423 17 1
                                    


Ấm ấm mềm mềm, ừm, thứ gì đang chạm vào mí mắt? Thanh Hà rên lên lúc lắc đầu, hơi hé mở mi mắt, nhìn thấy chính là cái lưỡi đỏ tươi phóng đại. Bị dọa giật mình theo phản xạ né ra, nhìn thấy là khuôn mặt đường nét rõ ràng cười chúm chím của anh Liễu.

"Anh Liễu!" Cậu tăng cao giọng, chớp mí mắt.

Tư thái này thanh âm này rơi vào trong lòng trong mắt Liễu Hạ Khê tự động loại bỏ thành hờn dỗi và quyến rũ.

"Ừm." Từ trong xoang mũi hừ ra một tiếng, tay phải đỡ ót Thanh Hà, tay trái đặt lên cậu. Cái lưỡi kia như con linh xà liếm lên mặt Thanh Hà.

Hai tay rảnh rỗi dùng sức muốn đẩy anh, nhưng lồng ngực này chắc như sắt thép ấm như bếp lò.

Cùng là thân nam giới cậu cũng nhịn không được mà ghen ghét.

"Muốn sờ không?" Hơi thở có chút hỗn loạn, Liễu Hạ Khê hôn lên tròng mắt loạn chuyển. Thanh Hà cuống quít nhắm nghiền hai mắt sợ làm ướt mắt. Đôi bàn tay liền gác trên ngực đối phương, nhiệt độ kia thẳng tắp xông vào trái tim, khuôn mặt chẳng biết từ lúc nào đã nhuộm lên màu đỏ ửng còn đẹp hơn hoa đào nở rộ.

Liễu Hạ Khê buồn cười nhìn cậu, sao dễ thẹn thùng đỏ mặt vậy chứ.

Đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua cánh môi, cẩn thận phác họa hình dáng môi. Đó cũng là kỹ xảo cả, mềm nhẹ như có như không ngược lại làm lòng người ngứa ngáy, Thanh Hà không kiên nhẫn hé miệng muốn dùng răng cắn anh. Lưỡi kia liền được thể cửa mở đánh thẳng vào, linh hoạt khuấy ngất trời, vui vui sướng sướng đàn hát khúc nhạc của mình.

Tay trái trượt vào trong vạt áo vỗ về chơi đùa, Thanh Hà bất giác giãy giụa thắt lưng, ngón tay nóng vù vù đụng chạm da thịt, thật giống như mang theo điện khiến cậu nhịn không được run rẩy.

Tứ chi như nhũn ra Thanh Hà buông lỏng hai tay chống đỡ sức nặng Liễu Hạ Khê, tùy cả người anh đè xuống.

Thật vất vả chờ Liễu Hạ Khê buông miệng, sợi chỉ bạc giống như "Sợi đường khoai lang".

"Đứa ngốc, sao không biết dùng mũi thở chứ?" Liễu Hạ Khê nén cười nhìn Thanh Hà há miệng thở dốc.

"Nặng quá!" Liều mạng giãy giụa như cá thiếu nước. Ứng với những lời này của cậu, Liễu Hạ Khê hết lần này tới lần khác vẫn cố ý đè nặng xuống. "Đè thêm vài lần thành quen thôi." Cười đến mức đặc biệt sắc.

Cái anh Liễu này khi ở trên giường không giống lúc bình thường.

Thanh Hà giận dỗi xoay mặt qua không cho anh tiếp tục hôn.

Liễu Hạ Khê dùng cả tay chân, môi cũng thay đổi trận địa, đối phó với cần cổ thật dài của cậu. Loại kiểu ăn vừa gặm vừa liếm này thật giống như cổ Thanh Hà là "Xương trâu Vũ Hán" nổi tiếng vậy.

"ANH LIỄU!" Thở hổn hển, cười, lắc giống bánh chẻo đường. Tay đặt lên cổ anh Liễu, phía trên nhẵn bóng che kín mồ hôi mịn khiến người ta bắt không được.

"Quần áo cởi sạch khi nào?" Vấn đề này hiện lên trong đầu Thanh Hà, rất nhanh bị khoái cảm truyền đến sâu trong cơ thể phủ lấp.

Nụ hôn của anh Liễu càng ngày càng kéo dài xuống, rốt cuộc ngậm lấy vật kín nở rộ diễm lệ dưới lớp lông mềm mại. Nhiệt độ đột ngột sôi trào, trong lòng có ngọn lửa đang thiêu đốt.

Cái lưỡi vô cùng độc ác trêu chọc vật kín cực kỳ ngượng ngùng không có bao nhiêiu kinh nghệm, run run rẩy rẩy mà loạng choạng. Hoàn toàn phấn khởi rồi, nhịn không được ác động nắm lấy nó, siết chặt, liền nhìn thấy nửa người trên Trâu Thanh Hà thẳng tắp nảy lên căng cứng, nới lỏng, Thanh Hà há hốc miệng thở phì phò cơ thể cũng mềm xuống. Siết chặt nới lỏng siết chặt nới lỏng từ trên xuống dưới trái trái phải phải. Lại dùng lưỡi liếm mút, dụng ý xấu siết chặt cửa ra, Thanh Hà nôn nóng ngứa ngáy tứ chi cọ lung tung trên cơ thể anh Liễu.

"Ngoan lắm ngoan lắm, chờ chút." Liễu Hạ Khê cười xấu quấn lấy đầu lưỡi, đem ngón tay phải chẳng biết chứa chất lỏng gì cẩn thận vươn tới lỗ sau của Thanh Hà. Chậm rãi rất kiên nhẫn dẫn dắt như kỹ thuật giun đào hang đem đem mồi lửa gieo vào.

Vui sướng tê dại và khó chịu sưng tấy đồng loạt đan xen hát cuồng dại bài ca tình dục, đột nhiên ngón tay trái đè lại cửa ra phát tiết của Trâu Thanh Hà buông lỏng, tinh hoa tích tụ liền tuôn trào.

Cả cơ thể Trâu Thanh Hà mềm oặt như bị người ta rút đi gân cốt.

Liễu Hạ Khê nâng thắt lưng Thanh Hà lên, kê chăn sau lưng cậu, nâng đùi phải cậu lên gác trên đùi mình, rút ngón tay đã khuếch trương tốt thay bằng dương vật đã sẵn sàng xuất phát kia của mình vọt vào thông đạo chặt chẽ.

Chốn sâu nhất cong nhất tiêu hồn.

Anh phát ra tiếng thở dài thỏa mãn lại bị tiếng "ừm, ha" của tình nhân phủ lấp.

"Bốp" một tiếng, sách nện trên đầu Thanh Hà. Cậu mở bừng mắt, là Diêu Phong cầm sách giáo khoa mang theo nụ cười nhìn cậu từ trên xuống dưới. Thanh Hà có tật giật mình, mặt lập tức đỏ. Lúc này mới tỉnh ngộ mình đang ngủ trưa ở ký túc xá, bên khóe miệng thật nhiều nước miếng.

"Mộng xuân à! Kêu dâm đãng thế..." Chuông chuẩn bị tức thời vang lên, Diêu Phong nhìn đồng hồ: "Không xong, tớ đi trước đây."

Hóa Vụ - Tế Vũ Tẩy TrầnWhere stories live. Discover now