Chương 1

4.2K 230 14
                                    

Chương 1

Vân Thâm Bất Tri Xứ.

Một căn nhà gỗ màu nâu nằm bên trong biển hoa Long Đảm, cửa nhà đóng chặt, một nam hài khuôn mặt non nớt nhấp miệng, con ngươi nhạt màu nhìn chằm chằm vào cửa gỗ, thúc phụ và huynh trưởng nói với y là không cần đến nữa, mẫu thân không còn nữa. Y không biết cái gì gọi là 'không còn nữa', y cố chấp tin rằng chỉ cần mình chờ thì cửa nhất định sẽ mở ra, mẫu thân sẽ lại lần nữa cười gọi y "A Trạm!".

Cỏ bông lau trong tuyết bọc lên một lớp bạch y thật dày cho Vân Thâm Bất Tri Xứ, nơi này vốn dĩ là tiên phủ trang nghiêm túc mục, giờ phút này càng giống tiên cảnh hơn. Tiểu Lam Trạm không bị cảnh tượng bốn phía hấp dẫn, chỉ lẳng lặng nhìn cửa gỗ. Sắc trời dần tối, y biết lần này cửa gỗ sẽ không mở ra, khuôn mặt vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng không che dấu được nội tâm mất mát của y.

Trên đường trở về Tĩnh Thất, tiểu Lam Trạm nhìn thấy trong bụi cỏ tối om ven đường có đồ vật, y đến gần nhìn vào, là một tiểu hồ ly màu đen.

Vân Thâm Bất Tri Xứ canh phòng nghiêm ngặt, không biết tiểu hồ ly chạy tới đây như thế nào, nhưng y biết nếu y mặc kệ tiểu hồ ly sợ là nó sẽ không chịu nổi cái lạnh của mùa đông, do dự một lúc, tiểu Lam Trạm duỗi tay bế tiểu hồ ly lên.

[Bản edit chỉ được đăng tải tại Wattpad của Ngáo (wattpad.com/user/nguyenguyen9473). Nếu thấy ở những web khác đều là sản phẩm ăn cắp, xin thẳng tay báo cáo.]

Hàn Thất.

Lam Hoán vừa mới làm xong công khóa thúc phụ giao cho, chợt nghe tiếng đập cửa rất nhỏ.

"Huynh trưởng!". Chỉ nghe ngoài cửa truyền đến thanh âm của tiểu Lam Trạm.

"A Trạm, đệ như thế nào....." Lam Hoán biết hôm nay là ngày hằng tháng hai huynh đệ đến Long Đảm Trúc, Lam Trạm luôn canh giữ ở đó, sau đó một mình về Tĩnh Thất, lần này y tới tìm mình không biết là có chuyện gì, vội đi ra mở cửa chỉ thấy trong tay Lam Trạm ôm một cục lông nhung màu đen, nhìn kỹ là một tiểu hồ ly.

Tiểu hồ ly lúc này không biết là bị đông cứng hay là ngủ rồi, cuộn tròn trong ngực Lam Trạm không nhúc nhích. Hồ ly màu đen thật sự rất hiếm, Lam Hoán muốn sờ thử, lại bị Lam Trạm không dấu vết né tránh, đành phải từ bỏ.

Lam Hoán yên lặng thu tay, nghi hoặc hỏi: "A Trạm, đây là?"

"Huynh trưởng, đệ....." Lam Trạm nói một nửa, lại cắn cắn môi.

Thấy biểu tình của đệ đệ, Lam Hoán biết là y muốn nuôi tiểu hồ ly này, Lam Hoán cố ý trêu ghẹo nói: "Vân Thâm Bất Tri Xứ cấm nuôi sủng vật, đệ không phải không biết!"

"Đệ chỉ là....." 3000 điều gia quy của Vân Thâm Bất Tri Xứ, Lam Trạm đương nhiên biết có điều cấm nuôi sủng vật này, nhưng mà y không muốn nhìn thấy tiểu hồ ly này một mình lăn lộn ngoài trời giá rét.

Thấy bộ dáng sốt ruột của Lam Trạm, Lam Hoán quyết định không trêu ghẹo nữa, nói: "Được rồi, ta sẽ giúp đệ nói với thúc phụ, chỉ là đệ không được lãng phí quá nhiều thời gian và sức lực vào việc này!"

[EDIT - HOÀN] [Vong Tiện đồng nhân] Tiểu Hồ Ly của taWhere stories live. Discover now