Chương 2 - Chỉ cần một câu nói

2.4K 148 15
                                    


Bạch Đa Đa lúc này vẫn đang tinh thần hoảng hốt mà nghĩ, rõ ràng chính mình đụng trán bị đau, người này làm sao lại xoa đầu của cậu?

Sau đó chỉ nghe thấy từ trong miệng người đàn ông thở ra một tiếng thở dài, nghe như kiểu tâm nguyện trong lòng đã được đền bù.

Còn vẫn chưa kịp nghĩ làm sao bản thân sẽ sinh ra ảo giác như vậy, Bạch Đa Đa chỉ nghe thấy phía sau mình truyền tới một loạt tiếng bước chân.

Là những người Lục Thiểu Thiểu đã sắp xếp đuổi theo tới!

Cậu lúc này còn bị người đàn ông xa lạ kéo vào lòng, thắt lưng bị cánh tay cường tráng mạnh mẽ vòng quanh, đầu cũng bị bàn tay to ôm lấy, căn bản không kịp chạy.

Bạch Đa Đa có chút khóc không ra nước mắt mà quay đầu về phía sau nhìn lại, tay của người đàn ông thuận thế sờ tới trên mặt cậu, cậu cảm thấy ngứa một chút, nhịn không được lấy ra cái tay kia, đem cái đầu nhỏ của mình vò vò mấy lần.

Những người theo ông chủ của club lúc đuổi tới đã nhìn thấy hình ảnh như vậy -- Tiểu thiếu gia nhà họ Bạch bị vị kia lấy một tư thế chiếm đoạt kéo vào, tiểu thiếu gia này vẫn không hề có cảm giác, chớp mắt to nhìn vào đám người bọn họ.

Ông chủ muốn rụng rời tay chân, club này ngày hôm nay lúc đầu đã bị Lục thiếu gia bao rồi, kết quả vị này đột nhiên nói cho hắn biết mình muốn tới bên này nói chuyện, hai bên bên nào ông chủ cũng không dám đắc tội, không thể làm gì khác hơn là lừa hai bên mà tách hai bên ra.

Hiện tại bây giờ hai nhân vật chính đã đụng phải nhau rồi, ông chủ có cảm giác ngày hôm nay mình tèo rồi.

Ông ta xoa xoa mồ hôi trán, gương mặt mang theo đắc thể nụ cười khéo léo, đi tới xin lỗi: "Này, Bạch thiếu gia, Triệu. . . "

Xong rồi, nhanh nhanh nghĩ cách đi!

Bạch Đa Đa miệng nhanh hơn não: "Tôi muốn anh ấy!"

Ông chủ nhìn Bạch thiếu gia chỉ ngón tay vào khuôn mặt của vị kia, vẻ mặt sửng sốt đến ngây người: "Cái gì? "

Người đàn ông cũng cúi đầu nhìn ngón tay mảnh khảnh trắng trẻo kia, không nói tiếng nào.

Bạch Đa Đa rất sợ ông chủ làm phiền thêm, nhíu mày giả vờ cả giận nói: "Lục Liên Thành không phải đã nói sao? Ở trong cái club này, tôi đã nhìn trúng ai cũng được, không thể nói hai lời!"

"Nghe tôi nói đây, tôi nhìn thấy anh ấy là đã vừa ý, dự định sẽ bao anh ấy, những người khác kia ông mang đi hết đi!", lòng Bạch Đa Đa vẫn còn sợ hãi khẽ đảo mắt, nhìn về ba tên trai bao sau lưng ông chủ.

Bốn phía đột nhiên càng yên tĩnh đến quỷ dị rồi, tình huống lúc này thật sự quá xấu hổ.

Sau đó mới truyền đến một hồi tiếng hít sâu vào. Đây là tiểu công tử từ đâu chui ra vậy, sao chưa từng thấy qua nhân vật này mà dám ăn nói thẳng thắn đến thế. Quả thực là quá đáng yêu, quần chúng vây quanh sau lưng người đàn ông mà nghĩ.

Nhìn lại người đàn ông ôm tiểu công tử, anh hiện tại chỉ mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, khuôn mặt còn mang vẻ trẻ trung, quả thực rất dễ dàng bị người ta ngộ nhận là nhân viên công tác.

Lỡ bao nuôi phải đại gia đích thực, làm sao bây giờ? (edit/ sủng công/hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ