8. Mối tình khuynh thành

2.7K 298 200
                                    

001.

Thật sự sẽ có người đang tranh luận chuyện ly hôn thì đột nhiên quay ra tỏ tình à? Tiêu Chiến trốn trong bếp, ôm mặt đầy tuyệt vọng.

Ban nãy hai người kề sát vào nhau, gương mặt Vương Nhất Bác chuyển từ màu trắng bệch sang đỏ ửng, cặp mắt đen láy bỗng sáng lên những đốm long lanh, đầu mũi hắn nhẹ nhàng cọ vào chóp mũi Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến không lùi lại, cũng không né tránh, anh ngơ ngác nhìn Vương Nhất Bác, đắm chìm đến tưởng chừng như ngừng thở trong ánh mắt của hắn.

Vương Nhất Bác xáp lại gần, hơi dè dặt song cũng rất đỗi vui mừng, bờ môi mềm mại chạm lên trán Tiêu Chiến, hơi thở đặc trưng của riêng Vương Nhất Bác quấn lấy Tiêu Chiến, anh bắt đầu bị cuốn theo.

Tiếp đến là cặp mắt dịu dàng, chóp mũi cao cao, khóe miệng cười, cuối cùng là đôi môi đỏ mọng như anh đào và nốt ruồi nhỏ xinh dưới môi.

Vương Nhất Bác nhẹ nhàng và trịnh trọng hôn khắp gương mặt láng mịn của Tiêu Chiến, tựa như đang nâng niu một tác phẩm nghệ thuật mỏng manh dễ vỡ bằng chiếc khăn tay mềm mại nhất trần đời.

Hai tay Tiêu Chiến vô thức đặt lên eo Vương Nhất Bác, anh khẽ cọ vào mặt hắn, hơi có phần dựa dẫm, y chang một chú mèo đang làm nũng vì được người ta gãi bụng cưng nựng.

Đúng lúc này, nồi canh xương thiếu tinh tế kia lại trào ra để chiếm sóng, nước canh dập tắt lửa bếp, phát ra âm thanh xèo xèo, bấy giờ Tiêu Chiến mới sực tỉnh lại từ trong bầu không khí tươi đẹp, hai người nhìn nhau, đều thấy hơi ngượng ngùng.

Vương Nhất Bác vẫn còn chưa thỏa lòng, Tiêu Chiến đã vội đỏ mặt đẩy hắn ra, anh nhảy xuống khỏi sofa, xách theo một bên dép bị tuột chạy thẳng vào trong bếp, đóng sập cửa lại. Trông qua lớp kính mờ, Vương Nhất Bác còn thấp thoáng thấy bóng Tiêu Chiến cứ luýnh quýnh đi qua đi lại trong phòng bếp, tay chân xoắn xuýt cả vào nhau.

Hành động rất Cinderella.

Vương Nhất Bác đưa ra nhận xét về một loạt động tác rất mực tự nhiên của Tiêu Chiến, rồi lại nhớ lại khung cảnh vừa xong, hắn không kìm được phải úp mặt vào lưng ghế sofa mà cười.

Bữa cơm này, cả hai người đều ngồi im phăng phắc, có lẽ bởi cái ôm hôn nồng nàn sau lời tỏ tình ban nãy xảy đến quá bất ngờ, đôi bạn trẻ đã kết hôn được gần hai năm, cho đến giờ mới có cái cảm giác hồi hộp và thẹn thùng như thiếu nữ sắp lên xe hoa.

Tiêu Chiến trộm nhìn Vương Nhất Bác mấy lần, cuối cùng mới liếm môi, bảo: "Vương... À ừ, Nhất Bác, anh rắc cho em ít tiêu nhé, em có muốn ăn không?"

Bàn tay cầm đũa của Vương Nhất Bác căng thẳng đến nỗi khẽ va vào thành bát, hắn gật đầu lia lịa: "Được chứ, được mà, được."

Tiêu Chiến lập tức cầm lấy lọ hạt tiêu trên bàn rồi đứng dậy, vươn tay sang rắc cho Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác đưa mắt nhìn Tiêu Chiến, anh đỏ mặt, tay cũng run theo, nắp lọ rơi ra đến cạch một cái, nguyên nửa lọ tiêu ụp thẳng xuống bát Vương Nhất Bác, hơi tiêu bay ngược lên thành một đám mây hình nấm nho nhỏ.

[BJYX] [Trans] Ngôi thứ baWhere stories live. Discover now