10. Người ngoài, người nhà

2.4K 305 89
                                    

001.

Kể từ khi sếp Tiểu Vương bị bệnh, tuy bác sĩ Tiêu không để cảm xúc ảnh hưởng đến công việc song vẫn luôn lộ rõ vẻ phiền muộn u buồn. Mỗi giờ ăn trưa, các cô y tá thường len lén cảm thán sau lưng Tiêu Chiến, xứng đôi vừa lứa nhường ấy, đến cả ông trời cũng ghen tị với họ, chuyện này xảy đến, câu chuyện tình yêu của họ lại càng thêm phần cảm động.

Bác sĩ Tiêu đang oằn mình "gánh chịu khổ đau" trên con đường tình cảm thì đã phải cố nén đau buồn đến mức bất bình thường, dạo gần đây cứ thấy anh ra ngẩn vào ngơ, thậm chí lắm khi còn tủm tỉm cười, các cô y tá lại càng lo lắng tợn, bệnh tình của sếp Tiểu Vương nghiêm trọng đến cỡ nào rồi? Có cần nhờ bác sĩ khoa tâm lý sang tư vấn khuyên nhủ bác sĩ Tiêu không?

Bình thường sếp Tiểu Vương vẫn giữ quan hệ tốt với họ, người vừa đẹp trai lại vừa khiêm tốn, các dịp lễ tết tặng quà cho bác sĩ Tiêu cũng không quên bọn họ, đủ thứ quà vặt cô nào cũng có phần, lúc nào cũng nhũn nhặn khiêm nhường cảm ơn họ đã chăm sóc bác sĩ Tiêu.

Bây giờ gia đình bác sĩ Tiêu gặp chuyện không may, các cô nghĩ mình cũng nên đóng góp chút tấm lòng, bệnh viện vẫn chưa vận động góp quỹ hỗ trợ gia đình anh, thôi thì cứ mua đồ dùng thường ngày làm quà vậy?

Các cô bàn bạc với nhau, quyết định tặng cho Tiêu Chiến một chiếc cặp lồng giữ nhiệt, ý đồ thứ nhất là để nhắc nhở bác sĩ Tiêu phải tranh thủ giữ lửa, nhân lúc đang nóng mà thể hiện tình yêu của mình với sếp Tiểu Vương, thứ hai nữa là món đồ này mà giữ gìn cẩn thận thì còn bền còn dùng được đến mấy đời, cũng coi như là có ý nghĩa.

Thế là, giữa ánh mắt tràn đầy quan tâm của các cô y tá, Tiêu Chiến lúng túng đỡ lấy chiếc cặp lồng giữ nhiệt in hình một chú sư tử con với một bé thỏ con, cảm thấy nghi ngại từ tận đáy lòng.

"Đây là phiên bản thiếu nhi à?"

"Không không!" Tiểu Chương lập tức chỉ ngay vào dung tích của vỏ hộp giấy, "Dung tích cỡ lớn đấy! Đựng vừa suất ăn của đàn ông trưởng thành!"

"Ồ... Cái này hơi dễ thương quá nhỉ? Với lại anh cũng không thể nhận quà của mấy cô được..."

"Bác sĩ Tiêu! Anh đừng khách sáo! Đây chỉ là chút tấm lòng của bọn em gửi đến anh với sếp Tiểu Vương thôi!" Một cô y tá khác đã nước mắt lưng tròng, "Đợt này anh vất vả quá, bọn em đều biết anh chỉ tỏ ra mạnh mẽ thế thôi chứ thực lòng..."

"Ừm... Thực ra..."

"Bác sĩ Tiêu, anh không cần phải an ủi tụi em, tụi em biết lòng anh đã băng giá vì sếp Tiểu Vương đổ bệnh, mong rằng chiếc cặp lồng giữ nhiệt này có thể sưởi ấm cho anh phần nào..."

"Chuyện đó..."

"Bác sĩ Tiêu, anh đừng khách sáo nữa, bọn em đều đã biết chuyện sếp Tiểu Vương bị bệnh rồi, bình thường anh nhà cũng rất tốt với bọn em, chúng em..."

"Thôi được rồi." Tiêu Chiến bị các cô thuyết phục đến nỗi ong cả đầu, "Anh nhận, trưa nay về nhà anh sẽ dùng luôn cho sếp Tiểu Vương nhà các cô, thế đã được chưa?"





[BJYX] [Trans] Ngôi thứ baNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ