Phiên ngoại

10 0 0
                                    

Ba tháng kia (1)

Dương Hàn chưa từng nghĩ tới, ở suối nước nóng cao đến thắt lưng đi tìm người, lại có thể tìm đến tận thế giới kia... Điều này cũng thật sự rất kì quái.

Nguyên nhân sự tình thật ra là như thế này.

Bởi vì hôm nay là cuối tuần, nhân dịp công việc cũng khá nhàn rỗi, tâm tình của anh thật tốt mời đàn em Tô Sách vẫn làm bạn với anh trong công ty dốc sức làm việc đi tới một khu du lịch suối nước nóng mới khai trương để ngâm nước nóng. Không nghĩ tới thân thể của đàn em mình lại yếu như vậy, anh vừa mới đi ra ngoài lấy chút đồ ăn vào, đã ngất xỉu trong suối nước nóng.

Việc này làm Dương Hàn sợ hãi, người là do anh mời đến, nếu thật sự có mệnh hệ gì, anh tuyệt đối sẽ không tha thứ cho chính mình!

Thầm mắng mình miệng độc xong, Dương Hàn liền bất chấp mọi sự nhảy vào trong suối nước nóng, ở trong đó quờ quạng tới lui, lại không thể nào tìm được bóng người của đàn em mình. Sau đó đột nhiên không biết cái suối nước nóng này bị làm sao, bên trong bỗng nhiên sinh ra một lực hút thật lớn, kéo anh xuống dưới.

Dòng nước đen kịt kia, không ngờ lại rất sâu.

Dương Hàn hoảng sợ, may mắn anh biết bơi, vội vàng giãy dụa, thật vất vả mới nhìn thấy ánh sáng phía trên, lại bị đau sốc hông, ngạt nước đến hôn mê...

Đến khi Dương Hàn tỉnh lại, mới phát hiện chính mình ngã ở bên hồ, hai chân ngâm trong nước, da đã có chút nhăn nheo.

Anh vội vàng đứng lên, trong tầm mắt chính là một mảnh rừng lớn rậm rạp, tràn ngập hơi thở nguyên thủy.

Dương Hàn nhìn mọi thứ như vậy, có thể nói là trợn mắt há miệng.

Anh hình như vừa... xuyên qua?

Dương Hàn tới giờ chưa từng nghe qua, dưới đáy suối nước nóng lại là một thế giới khác, ngoại trừ lý do xuyên qua thì không còn cách giải thích nào khác. Anh nhớ tới đàn em bị mất tích dưới đáy suối nước nóng, có lẽ cũng đã bị đem đến thế giới này. Nói cách khác, một người sống lớn như vậy làm sao có thể vô cớ biến mất trong phòng kín?

Nhưng mà, xung quanh cũng không có ai, anh phải làm sao tìm được a...

Dương Hàn thở dài, bắt đầu đi dọc theo bờ hồ tìm.

A Sách không biết bơi, thử vận khí xem có phải cậu cũng giống như mình bị nước cuốn lên bờ...

Không may sao, tìm một vòng cũng không có.

Vậy phải làm sao bây giờ...

Dương Hàn nhìn chằm chằm mặt hồ, sóng biếc nhấp nhô, từ trên bờ hồ nhìn xuống, sâu không thấy đáy!

Bí quá hóa liều, Dương Hàn chuẩn bị nhảy xuống xem thử, nói không chừng có thể trở về?

Nghĩ sao làm vậy, anh hít một hơi thật sâu, ngưng thở định nhảy xuống hồ – nhưng bỗng nhiên một cơn đau ập đến!

Một thứ gì đó không rõ từ trong hồ nhảy lên, một phát cắn vào cẳng chân của anh, Dương Hàn bị đau đến co chân lại, đau đớn kia liền lan lên trên đùi, cả người nóng như lửa đốt, sau đó mắt cũng hoa lên!

(Hoàn) Thú nhân chi hàm công đích xuân thiên - Y Lạc Thành HỏaWaar verhalen tot leven komen. Ontdek het nu