Chương 1: Mang Thai

57.2K 2.9K 1K
                                    

Thôi Tây Sinh đã một tuần không gặp Mạnh Giang Thiên, hình ảnh cuối cùng trong đầu nhìn thấy Mạnh Giang Thiên rõ ràng dị thường, "Bạn gái tôi về nước, sau này chúng ta không nên gặp lại nữa."

Từ năm nhất lần đầu tiên Thôi Tây Sinh nhìn thấy Mạnh Giang Thiên đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cậu còn nhớ rõ khi đó mình quấn quýt theo đuổi Mạnh Giang Thiên một học kỳ, rốt cuộc theo đuổi anh đến tay.

"Bạn gái anh? Vậy em là gì?" Thôi Tây Sinh còn nhớ rõ bộ dáng đình chỉ của mình lúc ấy, khẳng định rất khó coi.

"Bạn tình." Hai chữ Mạnh Giang Thiên nói ra lạnh như băng làm cả người Thôi Tây Sinh chấn động đến vỡ vụn.

Hồi tưởng lại một chút, ở cùng Mạnh Giang Thiên ba năm, quả thật anh chưa từng nói qua một lần thích cậu, hoặc là yêu cậu.

Hai người bọn họ gặp nhau, bình thường kết quả cuối cùng đều sẽ lăn cùng một chỗ.

"Bạn tình?!" Thôi Tây Sinh bị hai chữ này chấn động đến ngây dại một thời gian dài.

"Không cần lo lắng về sau." Mạnh Giang Thiên nói xong, cũng không quay đầu liền rời đi.

Thôi Tây Sinh giật mình, kỳ thật Mạnh Giang Thiên thích con gái, tìm Thôi Tây Sinh làm bạn tình, hoàn toàn là bởi vì đàn ông sẽ không cần lo lắng.

Thôi Tây Sinh chỉ ngây ngô thương tâm một ngày liền tỉnh lại lần nữa.

Đều là đàn ông, đều là sinh viên y khoa, đều có tương lai tốt đẹp, ai rời ai không được?

Hơn nữa ba năm nay cậu cũng rất thoải mái, ai còn không phải là bạn tình của ai.

Mạnh Giang Thiên và Thôi Tây Sinh đều không phải là con nhà gia đình đại phú đại quý, vì tương lai lăn lộn tốt hơn Mạnh Giang Thiên, Thôi Tây Sinh ở thư viện điên cuồng học sáu ngày.

Học tập cũng cần phương pháp, nhét toàn bộ kiến thức vào đầu cũng vẫn không thấy có hiệu quả.

Thôi Tây Sinh cảm thấy có chút không nhìn nổi những quyển sách y học này, ở thư viện mỗi ngày ăn mì gói cũng đủ rồi, nhìn thời gian trên điện thoại, quyết định đi ra ngoài ăn chút đồ ăn ngon an ủi mình một chút.

Có rất nhiều cửa hàng nhỏ bán đồ ăn nhanh ở cổng trường đại học, Thôi Tây Sinh bước vào một quán nướng.

Thôi Tây Sinh đến từ Đông Bắc, thích đồ nướng và ớt nhất. Nhưng Mạnh Giang Thiên không thích thức ăn cay với nhiều dầu mỡ, cậu đã kiềm chế mình ba năm, hôm nay cậu muốn ăn cay, ăn thịt nướng, ăn một cách thống khoái.

Thịt nướng rất ngon, nhưng cũng không rẻ, Kết quả phóng túng của Thôi Tây Sinh chính là một bữa cơm ăn hết hơn một trăm.

Phí sinh hoạt một tháng của Thôi Tây Sinh cũng chỉ có một nghìn, đau lòng ăn một trăm mười tám tệ, Thôi Tây Sinh cảm giác dạ dày cũng đều kháng nghị.

Xoa bụng no trướng rời khỏi quán nướng, không đi được bao xa, Thôi Tây Sinh phát hiện dạ dày của cậu thật sự đang phản kháng.

Sau một trận đau đớn, Thôi Tây Sinh nằm sấp ở thùng rác ven đường nôn đến hôn thiên địa ám, thịt nướng vừa mới ăn vào bụng còn chưa kịp tiêu hóa đã nôn ra.

[ĐAM MỸ/HOÀN] Sau Khi Tận Thế Tôi Được Bạn Trai Cũ CứuWhere stories live. Discover now