Chương 136: Lưu An Giản Nhiệt Tình

8.3K 566 33
                                    

Mạnh Giang Thiên vội vàng trở lại nhà mình, Tiêu Nhã Tình cùng Hách Nhân đã dọn dẹp phòng xong, Thôi Tây Sinh ưỡn bụng bị bắt ở trên sô pha nghỉ ngơi.

Các tiện nghi sinh hoạt cơ bản trong biệt thự đều rất đầy đủ, lau sạch tro bụi là có thể dùng ngay.

Công tác vệ sinh hai tầng trên dưới cũng không dễ dàng, Tiêu Nhã Tình và Hách Nhân đều đã lớn tuổi, mới dọn xong tầng một mà hai người đã mệt mỏi với đau nhức thắt lưng.

Mạnh Giang Thiên trở về, ấn hai người bọn họ lên sô pha nghỉ ngơi.

Tổ hợp dị năng hệ gió hệ nước làm sạch sẽ là thích hợp nhất. Mạnh Giang Thiên đi tới đi lui, đi tới đâu đều quét dọn phòng sạch sẽ.

Trong phòng bếp không có nồi và chảo, trong phòng ngủ không có chăn. Tất cả những thứ này phải tự mình mua.

Hiện tại Mạnh Giang Thiên không có xu nào, bán hai mươi viên tinh hạch cấp một định cho Lưu gia, một trăm vạn mua chút nhu yếu phẩm sinh hoạt.

Cảm thán một tiếng tiền không đáng giá, Mạnh Giang Thiên xách túi lớn túi nhỏ về nhà, thu dọn phòng, Mạnh Giang Thiên mang Triệu Thục Hoa cùng Mạnh Thường Vĩ trong không gian ra ngoài.

Hai người đột nhiên xuất hiện, một người trong tay còn cầm một nửa cà chua ăn. Hoàn cảnh xa lạ xung quanh làm cho hai người cảnh giác, nhìn thấy mấy người quen của Mạnh Giang Thiên mới thở phào nhẹ nhõm.

"Đây là đâu?" Mạnh Thường Vĩ nhìn thấy Mạnh Giang Thiên liền trầm mặt, lạnh lùng hỏi.

"Đây là nhà mới của con, sau này chúng ta sẽ ở lại đây." Mạnh Giang Thiên không để ý tới khuôn mặt đen xì của ba mẹ. Mang gia vị trong không gian ra, lại nhổ một ít thức ăn.

Nhìn thấy giàn cà chua rỗng tuếch kia, cười cười nói: "Đều đói cả rồi, hôm nay là ngày vui, chúng ta tự nấu ăn."

"Để mẹ làm, tay nghề của mẹ cũng không tệ lắm." Tiêu Nhã Tình chủ động đứng ra.

"Hừ, ăn tức giận của anh no rồi, các anh tự mình ăn đi. Sớm muộn gì anh cũng sẽ hối hận." Mạnh Thường Vĩ ăn miếng cà chua cuối cùng, quay lưng đi lên lầu. Ông sẽ chiếm phòng ngủ chính lớn nhất.

Triệu Thục Hoa do dự một lát, thở dài đi theo Mạnh Thường Vĩ lên lầu.

"Chúng ta tự làm thôi. Mẹ, hôm nay mẹ là đầu bếp, con sẽ là trợ thủ." Mạnh Giang Thiên nhìn Tiêu Nhã Tình đang xấu hổ, cười nói.

"Được, chúng ta làm nhiều một chút, đưa cho ba mẹ con nữa."

"Không cần, bọn họ sẽ không đói." Một gốc cà chua kia đều bị hai người ăn sạch, ít nhất đến giờ cơm chiều hai người cũng sẽ không đói.

Không có khí đốt, chỉ có thể sử dụng điện. Điện của biệt thự nhỏ rất ổn định, qua mấy lần chiên xào nấu, Tiêu Nhã Tình đã làm đầy một bàn thức ăn.

Tuy rằng không có thịt đều là rau xanh, nhưng trù nghệ của Tiêu Nhã Tình không tệ, mấy người ăn cũng rất vui vẻ.

Đang ăn thì chuông cửa bị ấn, Mạnh Giang Thiên nhíu mày, lúc này ngoại trừ người Lưu gia hẳn là sẽ không có người nào đến cửa.

[ĐAM MỸ/HOÀN] Sau Khi Tận Thế Tôi Được Bạn Trai Cũ CứuWhere stories live. Discover now