Chương 184: Từ Chối

6.7K 493 11
                                    

Mạnh Giang Thiên ngủ một giấc, đứng lên đã nhìn thấy Triệu Vỹ Gia bị truy nã treo thưởng, không nghĩ tới người này đã là dị năng giả cấp 4,5.

Triệu Vỹ Gia trở thành đề tài mới nóng trong khu an toàn, hầu như trên TV đều đưa tin chuyện của hắn.

Tin tức về cái chết của gia đình Lưu An Na cũng được lên báo.

Gia đình ngồi trên bàn ăn, xem thông báo trên TV thì cảm thấy rất phức tạp.

Tuy rằng rất chán ghét cả nhà Lưu An Na, nhưng nghe được bọn họ chết thảm như vậy cũng rất thổn thức. Nhưng ngược lại cũng thở phào nhẹ nhõm.

"Lưu An Na chết rồi." Thôi Tây Sinh nhét vào miệng một miếng cà chua, nhìn TV như đang cảm thán nhưng đôi mắt nhỏ lại nhìn trộm biểu tình của Mạnh Giang Thiên.

Mạnh Giang Thiên bất đắc dĩ cười nói: "Quả thật đã chết, về sau sẽ không có ai cùng em cướp chồng."

Thôi Tây Sinh trừng mắt: "Cô ta còn sống em cũng không sợ cô ta cướp chồng."

"Đương nhiên, trong lòng chồng chỉ có em, làm sao cô ta có thể cướp qua được em."

"Cô ta chết rồi, anh không khổ sở?"

"Không khổ sở."

Thôi Tây Sinh nghi ngờ nhìn Mạnh Giang Thiên, Mạnh Giang Thiên giơ tay lên thề: "Anh thề, thật sự anh không khổ sở."

"Hừ." Thôi Tây Sinh hài lòng, ngạo kiều hừ một tiếng, cắn một miếng ức gà.

Chồn tuyết ngậm chân gà, u oán ngồi xổm trên bàn cơm nhìn Mạnh Giang Thiên.

Kẻ nói dối, kẻ nói dối siêu lớn. Rõ ràng tối hôm qua nói cho nó một con gà mái nên nó hưng phấn một đêm, thế mà buổi sáng cho nó một cái chân gà.

Nhưng nhìn sang bên cạnh, Tiểu Hắc chỉ có một cái đầu gà, cuối cùng chồn tuyết cũng thoải mái một chút.

Tuy Triệu Vỹ Gia bị truy nã nhưng Mạnh Giang Thiên vẫn đưa video hắn hãm hại mình cho Phùng Kinh Quảng xem, anh cũng không muốn mang tội danh này.

Phùng Kinh Quảng xem video rất tức giận: "Tên khốn nạn chết tiệt này, rốt cuộc là do hắn hại dị năng giả. Tôi cũng ngu xuẩn, vậy mà bị hắn dắt mũi đi, tôi cũng là đồng lõa."

Phùng Kinh Quảng rất ảo não, nếu không phải Vương tiên sinh ở ngay trước mắt, phỏng chừng hắn phải tát mình hai cái.

"Tôi phải xin lỗi Mạnh Giang Thiên, là tôi hiểu lầm hắn." Phùng Kinh Quảng cầm lấy điện thoại cố định trên bàn làm việc định gọi điện cho Mạnh Giang Thiên.

Điện thoại di động của Mạnh Giang Thiên có thể ở trong túi, ở thêm nữa sẽ lộ.

"Tôi đột nhiên nhớ tới còn có việc, tôi đi trước." Mạnh Giang Thiên vội vàng rời đi, ngay cả thời gian tiễn đưa anh Phùng Kinh Quảng cũng không có, nhoáng cái người trước mắt đột nhiên không thấy đâu.

Tốc độ dị năng giả hệ gió chính là rất nhanh.

Phùng Kinh Quảng cảm thán một chút, điện thoại đối diện đã được kết nối.

"Alo." Mạnh Giang Thiên lập tức vọt lên độ cao hơn một ngàn mét, chuông điện thoại di động vang lên, dường như sợ bị người ta nghe thấy tiếng chuông nên anh bắt máy ngay.

[ĐAM MỸ/HOÀN] Sau Khi Tận Thế Tôi Được Bạn Trai Cũ CứuWhere stories live. Discover now