Chương 32: Bùng khói lửa

444 70 5
                                    

Chương 32: Bùng khói lửa

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Chương 32: Bùng khói lửa

Ngôn Băng Vân điểm số đội ngũ xong xuôi, lập tức sắp xếp sáu trăm binh lính đến các điểm tuần phòng ở bốn hướng đông tây nam bắc cùng trong doanh. Y và Thời Cảnh bị Uất Trì Dụng phái đến Lộc Huyền cách đại doanh của quân Ninh Viễn hai mươi dặm, đến quản lý lương thảo quân nhu. Lộc Huyền là một thành nhỏ không đủ ba nghìn nhân khẩu, bởi vì địa hình mà diện tích có thể canh tác ở đây cực nhỏ, cho nên phần lớn thanh niên trai tráng trong thành đều ra ngoài kiếm sống, chỉ còn lại một ít người già, phụ nữ, và trẻ em ở lại. Cũng vì dân chúng trong thành nghèo khổ, nên sau khi Ninh Viễn bại trận mới may mắn tránh thoát một kiếp, không bị quân Khương Di cướp giết. Uất Trì Dụng bố trí doanh trại tập trung quân nhu lương thảo mới ở dưới đỉnh Lộc Giác nằm phía tây Lộc Huyền, vốn dĩ đã phái hai Thủ bị, dẫn theo sáu trăm binh lính trông coi. Ngôn Băng Vân và Thời Cảnh vừa đến, đã lập tức bị gã nhét vào đây, nói nghe cho hay thì là:

"Lương thảo quân nhu chính là mạch máu nuôi sống đại quân, nếu không phải là bậc trung quân lương tướng thì không thể trông coi."

Thời Cảnh tâm cao khí ngạo, không hề cho tên Uất Trì Dụng này chút sắc mặt hòa nhã nào:

"Trung quân lương tướng? Thế tự gã đến đây mà trấn thủ không phải là tốt hơn sao? Chưa từng nghe qua đạo lý phó tướng trông coi lương thảo còn Thủ bị lên làm Tiên phong bao giờ! Nói đi nói lại chẳng phải cũng chỉ vì sợ chúng ta xông pha tiền tuyến lập công cướp mất danh tiếng của Đại tướng quân gã hay sao!"

Ngôn Băng Vân khuyên Thời Cảnh nhường đi cho khỏi phiền, không cần thiết phải gây thêm chuyện làm gì.

"Hiện giờ quân Ninh Viễn đã là một đội ngũ hoàn toàn mới, ta và huynh mới đến, theo lý thì nên phục tùng quân lệnh vô điều kiện."

Ngôn Băng Vân ngẩng đầu nhìn cờ hiệu của quân Ninh Viễn đang đón no gió căng phồng phấp phới trên cao, nhíu mày thật chặt, lẩm bẩm:

"Nhưng mà tích trữ lương thảo ở đây cũng không được phù hợp cho lắm..."

Thời Cảnh nhìn về nơi mà y đang hướng mắt nhìn tới, lập tức biết ngay là y đang quan sát hướng gió, nói tiếp lời:

"Mùa hạ ở đây có gió Tây Nam rất lớn, ngươi sợ quân địch dùng lửa?"

Ngôn Băng Vân gật đầu, nói:

"Lộc Huyền địa hình thấp trũng, nằm ở bên trong thung lũng, ba mặt có núi vây quanh, chỉ có một lối ra ở phía đông. Nếu như bị quân địch chặn kín, sau đó phóng lửa đốt thành, đến lúc đó lửa mượn sức gió, không chỉ không giữ được kho lương, mà dân chúng trong thành cũng rất khó chạy thoát."

[BJYX|Doãn Ngôn][Edit] Quan Sơn TửuWhere stories live. Discover now