Chương 31

1K 24 0
                                    

Lại là một ngày đẹp trời, công việc không đè nén, thời tiết cũng mát mẻ, được bên cạnh người mình yêu và cùng người đó đi làm thì còn gì bằng nữa.

Tạ Tranh với bộ vest trắng vừa sang trọng vừa quý phái và vừa quyền lực bước đi kiêu hãnh vào công ty, gương mặt toát ra vẻ khí chất cao quý. Phía sau là một cô gái trẻ không kém phần hiên ngang, uy lực. Vân Du chỉ mặc một chiếc sơ mi trắng đóng thùng với chiếc quần tây đen lịch lãm càng làm tăng thêm khí chất cho cô gái này, vừa thanh tao lại vừa cao ngạo đầy bản lĩnh.

Hai người họ đi đến đâu là được nhân viên chào hỏi đến đó, bỗng có một nữ nhân viên tay cầm khay đựng có chứa bốn năm ly cà phê chậm rãi bước đi để tránh làm đổ thứ nước bên trong, vì vậy mà cô ấy không để ý đường đi của mình. Khi chiếc muỗng trên khay rớt xuống gần Vân Du, cô dừng lại và cúi người nhặt thì bị đối phương không để ý mà dậm phải ngay tay, không những thế còn vấp ngã làm đổ cà phê lên người cô. Còn chưa đủ xui xẻo, khi Vân Du đứng dậy thì đầu lại đụng trúng khay đựng mà người đó đang cầm làm màu cà phê đẹp mắt đều vương vãi trên sàn và đặc biệt là trên người của Vân Du và cô nhân viên ấy.

Cảnh tượng như ngưng đọng lại trước hàng trăm ánh nhìn. Tuy họ vẫn đang thắc mắc về thân phận của nhân viên mới mặt than này nhưng khi thấy lúc lúc nào cũng đi chung với giám đốc thì chắc chắn thân phận cũng không hề tầm thường. Vậy mà cô gái kia lại dám cả gan làm đổ cà phê lên khắp người Vân Du. Họ đang chờ kết quả sẽ xảy ra ngay sau đó.

Tạ Tranh đi trước một vài bước nên không bị liên lụy, nếu có thì cũng chỉ vài giọt nhỏ dính vào ống quần mà thôi. Nàng quay sang nhìn đống bừa bộn vừa xảy ra, một người thì rối rít xin lỗi người thì vẫn lạnh mặt xem vấn đề không quá lớn lao.

'Được rồi đừng xin lỗi nữa.'
Vân Du thở dài vuốt lại quần áo của mình để cho cà phê chảy xuống bớt, nàng thì ra lệnh cho người đem đến một bộ quần áo mới.

'Tôi xin lỗi, tôi sẽ đền bộ đồ đó cho cô. Tôi không cố ý đâu.'
Thấy mối quan hệ của người trước mặt và giám đốc cũng khá thân thiết với nhau, sợ rằng mình sẽ bị bồi thường và đuổi việc nên cô nhân viên rối rắm, hoảng sợ vô cùng.

'Tôi đã nói không sao mà, đừng đứng đó xin lỗi tôi nữa. Mau dọn dẹp đống này và thay bộ đồ đó đi.'
Có người đưa cho một một bộ đồ mới, cô gật đầu nhận lấy rồi cầm túi giấy rời đi.

'Nhà vệ sinh ở đâu nhỉ?'
Tạ Tranh dẫn đường để người này đến nhà vệ sinh gần nhất để tránh làm bẩn sàn thêm. Tất cả mọi người đang theo dõi drama kịch tính trước mắt đều không thể tin được khi người kia vừa bị thiệt hại về vật chất lại vừa bị mất mặt giữa đám đông mà Vân Du lại dễ dàng bỏ qua, không chửi mắng không trách tội cũng không đòi bồi thường.

Ở chỗ này cũng khá tiện nghi đấy chứ, có hẳn cả nhà tắm nữa nên vì thế Vân Du được dịp tắm lại một lần nữa. Tạ Tranh đang đứng chờ bên ngoài thì thấy đối phương cũng đã đi ra cùng với đầu tóc ướt sũng.

'Thoải mái thật đấy!'
Vân Du mỉm cười với nàng rồi bỏ đi trước, Tạ Tranh nhìn dáng người ấy rồi tiêu sái đi theo sau.

[BHTT] [Age Gap] CÔ ẤY YÊU TÔIWhere stories live. Discover now