Chương 32

700 25 0
                                    

Hôm nay hai người sẽ về sớm để đi ra ngoài ăn vì Tạ Tranh muốn cảm ơn người này về việc làm ra bản thảo ra mắt ấy. Khi đang đứng trước công ty chờ nàng lái xe ra thì đột nhiên có giọng nói phát ra phía sau, Vân Du xoay người lại nhìn.

'À thì tôi muốn xin lỗi vì chuyện hôm trước. Tuy cô đã nói không sao nhưng tôi cảm thấy áy náy vô cùng, cô... Cô có thể nhận nó được không?'
Trước mặt mình là cô nhân viên vụng về hôm trước, cô nhìn túi giấy được đưa ra rồi cũng gật đầu nhận lấy.

'Vậy làm phiền cô rồi, cảm ơn vì món quà này. Đừng bận tâm đến việc đó nữa nhé! Tạm biệt.'
Khi nghe tiếng còi xe vang lên sau lưng, cô mau chóng rời đi để lại cô nhân viên ấy dõi mắt nhìn theo.

'Chuyện gì vậy?'

'Là người hôm trước làm đổ cà phê lên người con, hôm nay cô ấy muốn xin lỗi.'
Vân Du để túi giấy bên cạnh rồi thắt dây an toàn, Tạ Tranh thấy người bên cạnh đã chuẩn bị xong xuôi nên đã lái xe đi.

'Con muốn đi ăn gì? Món tây hay món ta?'

'Chỉ hai chúng ta thôi sao? Là đang hẹn hò hả?'
Vân Du mỉm cười chọc ghẹo, nàng quay sang nhìn rồi cũng cười theo.

'Nếu con nói vậy thì chúng ta hẹn hò đi.'

...

Hai người vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ với nhau thì điện thoại bên cạnh của Vân Du hiện lên một thông báo. Cô ghé mắt nhìn xem là mail của ai đó. Tạ Tranh thấy đối phương đột nhiên im bặt lại, chăm chú xem điện thoại mà đôi chân mày cau vào nhau. Nàng lên tiếng hỏi rồi nâng ly rượu lên uống.

'Chuyện gì vậy?'

'Con nhận được mail của một người có tên là Nguyễn Trần B.M, là thư mời đến tham dự buổi hội thảo mà hai ngày nữa cô cũng sẽ đến đó.'
Vân Du để úp điện thoại mình lên bàn rồi cầm nĩa và dao thái bò bít tết khi phục vụ vừa đem ra.

'Nhưng tại sao họ biết con được chứ?'
Tạ Tranh cũng cầm nĩa và dao trên tay để thái, vừa mới chạm lên miếng thịt thì bị người ngồi đối diện đứng dậy và chồm người đến lấy dĩa bò của mình và đổi lại dĩa của người đó đã thái sẵn.

'Đó cũng là điều mà con đang thắc mắc.'
Cô ngồi xuống rồi tiếp tục cầm dao và nĩa thái tiếp.

'Cô có thể làm được mà? Cứ xem cô là con nít ấy.'
Tạ Tranh nũng nịu nhìn đối phương cứ ga lăng về mình mặc dù cả hai cứ lật qua lật lại không rõ ai trên ai dưới vậy mà người này cứ suốt ngày chăm sóc nàng mãi thôi.

'Con chỉ muốn dành những thứ tốt nhất cho cô thôi.'
Vân Du thái xong rồi ghim một miếng thịt lên đưa đến người ngồi đối diện.

'Há miệng ra nào.'
Tạ Tranh mím môi khó xử một lúc cũng bất giác làm theo, nàng há miệng cắn lấy miếng thịt đó rồi từ tốn nhai.

'Con cứ làm vậy thì sau này cô sẽ lụy con mất thôi.'

'Vậy cũng tốt mà. Con cũng không có ý định rời xa cô nên cứ làm những gì mình thích thôi.'
Vân Du nói rồi ghim một miếng thịt khác và bỏ vào miệng mình.

'Nhưng nếu mai sau một trong hai chúng ta thay lòng đổi dạ thì sao?'
Đột nhiên người phụ nữ này nói ra một câu không hề nghe lọt vào tai chút nào nhưng Vân Du vẫn tiêu sái đáp trả.

[BHTT] [Age Gap] CÔ ẤY YÊU TÔIWhere stories live. Discover now