Chương 42

399 19 0
                                    

'Đi rồi nhớ giữ sức khoẻ, tránh ăn quá nhiều để bị trúng thực vì ký túc xá ít hoạt động về đêm lắm, còn nữa không nên đem rượu bia lên ký túc xá uống vì sẽ bị đánh hạnh kiểm nếu có thèm thì tốt nhất đi ra ngoài uống vẫn hơn. Ở trường đó sẽ rất khắc khe không giống trường cấp ba của chúng ta nên tuyệt đối không nên xem thường, điều quan trọng là nếu có kết thân với một nhóm bạn tuyệt đối không được tin và trọng dụng quá mức cho phép, chỉ dùng lại ở mức xã giao thôi vì tao biết mày rất dễ tin người.'

Trước khi rời đi Hiểu Lam còn bị bạn mình lôi kéo lại để nhắc nhở vài điều không khác gì người phụ nữ kia. Vân Du mặc cho nó có than vãn vì nhức đầu nhưng cô vẫn giữ một thái độ mà giúp nó đem hành lý ra xe.

'Được rồi được rồi, con đi nha tạm biệt mẹ. Tao đi đó, nhớ chăm sóc mẹ tao đàng hoàng nha.'
Hiểu Lam đứng vẫy tay, hôn gió với hai người rồi cũng leo lên xe. Thường ngày nó không quan tâm gì đến mẹ mình vậy mà trước khi đi còn bài đặt dặn dò nữa chứ. Nhìn chiếc xe taxi đã lăn bánh xa dần, Tạ Tranh thở dài không khỏi lo lắng vì sợ con mình sẽ không thể tự lập được.

'Hiểu Lam tuy khá trẻ con nhưng cũng rất mau thích nghi môi trường sống cho nên cô không cần phải lo đâu. Dù gì nó cũng không phải là mất liên lạc với chúng ta, cô cũng có thể gọi điện hỏi thăm nó được mà!!'
Vân Du hiểu được nỗi lòng của một người mẹ nên lên tiếng trấn an người bên cạnh, nàng nhìn cô gật đầu rồi mỉm cười.

'Cô hiểu rồi!'

'Chúng ta vào nhà thôi.'
...

Hôm nay không phải làm việc nhiều nên Tạ Tranh và Vân Du được dịp thoải mái mà cùng nhau đi siêu thị, Tạ Tranh thì lựa hàng còn Vân Du thì đẩy xe phía sau, tuy vậy nhưng cô cũng góp phần mua sắm mà xem những vật dụng cần thiết rồi bỏ vào trong xe.
'Vân Du có nhớ lịch trình vào những ngày tiếp theo không?'

'Con cũng không nhớ nữa. Sao vậy?'

'Chẳng qua là cô muốn mở một buổi thịt nướng thôi, cô chưa có cơ hội để mở nó bao giờ.'

Vân Du không nói gì mà tiếp tục phần mua hàng của mình, cô xem thông tin trên gói bột trên tay rồi bỏ vào trong xe đẩy.
'Nhưng chắc chắn không phải ngày mai, ngày mai là lễ Thất Tịch.'

Tạ Tranh bỏ gói thực phẩm vào trong xe sẵn tiện quay sang nhìn đối phương.
'Không cần phải lo lắng, chỉ cần chúng ta giữ một cái đầu lạnh.'

...

'Chị nói cái gì chứ? Tại sao cô ta lại phải làm như vậy?'
Diệp Ân bức xúc động tay động chân, nắm lấy cổ áo của đối phương kéo về phía mình.

'Em bình tĩnh, chuyện này chỉ có cô ta biết được thôi.'
Lâm Ngân gỡ bàn tay bạo lực ấy ra khỏi người mình rồi chỉnh lại áo.

'Vì chị bị nắm bắt điểm yếu nên đành làm theo những việc xấu xa của cô ta thôi. Nhưng không phải con bé đó là bạn của em sao? Tại sao em lại không biết chuyện gì hết vậy?'
Lâm Ngân nhướng mày hỏi, Diệp Ân hạ người xuống ngồi lên giường rồi vò đầu bứt tóc vì biết tình hình của người đó đang gặp nguy hiểm.

'Em làm sao biết được chứ!? Con bé đó giữ mình rất kỹ, dường như không nói gì đến bản thân mình dù chỉ một lời.'

[BHTT] [Age Gap] CÔ ẤY YÊU TÔIWhere stories live. Discover now