Chương 23

139 6 0
                                    

Giọng nói lạnh lùng của cô vang bên tai nàng, mang theo một ít đe dọa, ý đồ hù dọa Tứ Bảo.

Nhưng nàng vẫn mặc kệ những cái đó, nàng đỏ mặt, dùng sức đem tay cô cô rút ra, trực tiếp sử dụng đôi tay, lôi kéo quần áo trên vai cô, dùng sức đề bò lên.

Cánh tay ôm nàng vốn phải dùng chút sức, thấy được nàng chống cự như vậy, vẫn nhịn không được giảm vài phần lực đạo, đơn giản để tay thả lỏng bên hông nàng để nàng có thể trèo lên người mình.

" Đừng, đừng nước" Tứ Bảo ôm cổ cô, đầu dán ở bên cổ, hai cái đùi kẹp bên hông cô, liều mạng bám trên người cô.

Cô thuận thế ôm nàng như bé con, còn thập phần tri kỷ vỗ nhẹ lưng nàng, thay đổi ngữ khí cứng rắn nói:" Tốt tốt tốt, không chạm vào nước là được, thật không biết sao lá gan lại nhỏ như vậy."

Nói xong liền ôm ngươi trực tiếp đi vào bờ cát, nhặt xiên bắt cá và sọt trên mặt đất lên, cô mang theo nàng trở về nhà.

Về đến nhà, cô tiện tay đem người buông xuống, Tứ Bảo còn có chút chưa phục hồi tinh thần lại, có chút thất thần đứng trên mặt đất, chân nhỏ không mang giày dính đầy cát mịn, ngón chân còn không an phận giật giật.

Cô cũng không quan tâm nàng, tự mình cầm sọt cá đi đến bên cạnh phòng bếp, từ trong lu múc ra một thùng nước giếng sạch, bắt đầu xử lý cá.

Tứ Bảo ngượng ngùng đi theo sau cô, nhìn động tác của cô thuần thục mổ bụng cá, cũng không dám mở miệng nói chuyện.

Đem mấy con cá xử lý sạch sẽ, cô nhìn Tứ Bảo đang ngoan ngoãn ngồi xổm bên cạnh, duỗi chân đá đá mông nàng, lấy chậu gỗ múc một chậu nước, ý bảo nàng vươn tay ra.

" Rửa tay"

Tứ Bảo nghe lời vươn tay đã sờ con cá ra, đưa tới trước mặt cô, vô tội nhìn cô, chờ cô giúp nàng rửa tay.

Nhưng cô chỉ đem chậu gỗ kia để lên giá gỗ, không khách khí nói:" Duỗi tay cho ta làm gì, tự mình rửa"

Tứ Bảo ngẩn người nhìn cô, nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng dậy, tự mình rửa tay.

Cô đứng bên cạnh nhìn nàng chậm rãi rửa tay, không khỏi thở dài, lại nói đến thì những thứ bẩn thỉu trên tay nàng đã sớm cọ sạch trên người mình rồi.

Đem củi nhét vào bếp, cô giơ mồi lửa châm một chút liền làm lửa cháy lên, ánh lửa cam hồng chiếu vào gương mặt lạnh lùng của cô, làm tăng thêm một tia ấm áp.

Nàng rửa tay sạch sẽ xong vẫn như cũ cứ ngốc ngốc đi theo bên người cô, không nói một lời. Có thể là mặt trời đang dần dần ngã về tây, nên nhiệt độ không khí bắt đầu hạ xuống, chân nàng không mang giày nên nhịn không được đá đá chân, còn dùng chân mình đào ra hai cái hố nhỏ trên mặt cát, lấy cát che chân mình lại.

Bởi vì ngồi trước bếp lửa, vốn không cảm giác được biến hóa nhiệt độ của không khí, còn ở đó đang nấu cơm, nhưng cô vẫn thấy được động tác Tứ Bảo lặng lẽ dùng cát che chân nàng lại.

Theo sau, dư quang cô liếc mắt thì đã thấy không trung chỉ còn tàn mây, lúc này mới dừng động tác trên tay lại, dẫn nàng đi vào trong nhà. 

[BHTT- EDIT] CỤC CƯNG NGỐC NỮ TIỂU KIỀU THÊ - TÂY MINH THẦN TRÙNGWhere stories live. Discover now