Chương 16: YY

42 3 0
                                    

Chương 16: YY

YY thứ này Thường Tiếu đương nhiên có nghe qua nhưng từ trước đến này chưa từng dùng, vội vàng lên mạng download, sau đó lại đi đăng ký tài khoản. Lăn qua lăn lại hơn nửa ngày, xong xuôi cũng đã hơn bảy rưỡi.

Số phòng YY là của bang hội bọn họ, anh nhập dãy số, vừa vào liền nghe bên trong một đống người đang trò chuyện, không biết có phải do đường truyền, âm thanh giật giật đứt đoạn. Nhưng cơ bản vẫn có thể nghe rõ, có một giọng cực kỳ quen tai, chỉ cần người đó phát ra một đơn âm có lẽ Thường Tiếu cũng nghe ra.

"Sư phụ tôi đến rồi." (Quý Hiên)

Giáng Tuyết Bạch Đầu: Tôi đến rồi.

"Ồ, đấy chính là sư phụ tiểu quân gia à?"

Phùng Quý Hiên liếc mắt thấy tên Giáng Tuyết Bạch Đầu, tuy là YY nhưng ID vẫn nguyên như vậy, sau đó cũng có người hỏi một câu có phải sư phụ tiểu quân gia không, nhưng đại đa số không ai chú ý anh ta, tiếp tục nói chuyện phiếm.

"Tiểu Bạch, lát nữa vào nghe đội trưởng chỉ huy là được, không cần đánh, cứ nằm yên." (Quý Hiên)

Giáng Tuyết Bạch Đầu: Ồ, được.

"Thiếu gia sao không bật mic? Lát vào đánh chữ rất chậm."

Thường Tiếu nghe thấy một giọng nữ, âm không lớn, êm ái rất dễ nghe, nhưng mang theo cảm giác khiêu khích. Anh cảm thấy kỳ quái, nhìn xem tên đang sáng đèn, Đồng Thoại Pha Lê.

Giáng Tuyết Bạch Đầu: Xin lỗi, tôi không có mic.

Thường Tiếu ấn enter, cứ có cảm giác mình như kẻ thứ ba, rất kỳ quái.

"Không mic? Giờ máy tính nhà ai còn không có sẵn mic. Không phải là thấy mình nói chuyện khó nghe nên không dám lên tiếng chứ?" (Đồng Thoại Pha Lê)

Đồng Thoại Pha Lê mới đầu còn nhịn tức, mình cũng là một Tàng Kiếm, giá cả Khôi Thạch trong khu giao dịch gần đây quả thật như trên trời, cô muốn cũng không mua nổi. Ai ngờ Phùng Quý Hiên sau khi thu mua Khôi Thạch lại đưa cho tên Giáng Tuyết Bạch Đầu này kiếm trang bị. Cho người ngoài chứ không thèm cho cô.

Khẩu khí của cô rất xấc xược, tuy giọng êm ái nhưng lại vì thế càng kỳ quái, vốn nhiều người đang nói chuyện đùa giỡn đều đột nhiên im lặng, dường như đang hóng xem tiếp theo bọn họ nói gì.

Thường Tiếu lúng túng để ngón tay trên bàn phím không biết nên đánh ra chữ gì.

Trong phòng im ắng quỷ dị, nhất thời không ai lên tiếng, cũng không nghe thấy Phùng Quý Hiên nói. Bầu không khí cứ ngưng trọng thế đến nửa phút, sau đó mới có người phá vỡ im lặng.

"Nhanh nào, đi Địch Hoa xuống kênh dưới." (Đầu Đội Chảo)

Giáng Tuyết Bạch Đầu như được giải phóng, vội vàng nhấn kênh nhỏ bên dưới. Sau đó những người đi Địch Hoa lần lượt xuống, nhưng ID Quý Hiên vẫn không động tĩnh.

Đợi một hồi đội trưởng bắt đầu nói, chẳng qua là bảo đội nằm chết chú ý một chút, không cần đánh, vào rồi sẽ báo cho bọn họ biết nên nằm chỗ nào.

[REUP] Võng Du Chi Cư Tâm Bất Lương 网游之居心不良 - Vân Quá Thị Phi 云过是非Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ