Chương 4: Thư ký Tiêu

7.6K 498 43
                                    

- Thư ký Tiêu...

.
.
.

Tiêu Chiến một thân tây trang lịch sự, tay cầm một tập hồ trên tay bước ra bên ngoài.

Mẹ Vương đang uống trà trên ghế so pha ngước mắt lên nhìn anh, nở nụ cười hiền lành

- Hôm nay con đi xin việc làm sao?

- Dạ... con định nộp hồ sơ vào một số công ty trước

- Ây da... khỏi nộp gì hết, con cứ qua công ty Nhất Bác làm thư ký riêng cho nó, dù sao hai đứa cũng sắp kết hôn cho nên phải ở bên cạnh nhau 24/24

- Mẹ à... kết hôn rồi mà mẹ bắt ép hai đứa con ở bên nhau 24/24 thì hơi quá đáng đó

Vương Nhất Bác từ trong phòng bước ra nghe mẹ mình nói như thế liền cảm thấy không hài lòng

Mẹ Vương liếc xéo hắn, quay qua Tiêu Chiến dặn dò

- Chiến Chiến, nhất cử nhất động của Nhất Bác con phải báo cáo với dì nghe chưa. Cấm nó đi hẹn hò với thằng nhóc kia. Con phải biết giữ chồng mình, hôn nhân cả đời của con đó

Tiêu Chiến cười ngượng, nếu để cho mẹ Vương mà biết đến cái bản hợp đồng thế thân mà sáng nay anh với hắn cùng ký có khi nào bà ấy sẽ bật ngửa ra mà ngất xỉu hay không?

Vương Nhất Bác có chút bực mình liền nhanh chóng lên tiếng

- Mẹ, có anh ta làm gián điệp bên cạnh con là mẹ yên tâm rồi chứ gì. Nên đừng suy nghĩ con sẽ đi gặp Tư Vũ

- Được... được, chỉ cần con không còn can hệ tới thằng nhóc kia thì mẹ sẽ ăn ngon ngủ ngon hơn đó. Bây giờ đưa Chiến Chiến tới công ty làm thư ký cho con gấp... nhanh lên

- Mẹ à... con là tổng giám đốc của tập đoàn lớn đó, tại sao con phải đưa anh ta đi chứ

Cậu vẫn không cam tâm nên cố cãi cho bằng được nhưng mẹ Vương cũng không thua kém

- Con là Tổng giám đốc nhưng mẹ mới chính là Chủ tịch không phải sao? Con quên rồi? Bây giờ lời của ai lớn hơn con thử nghĩ xem

Vương Nhất Bác không muốn nói nữa. Cậu rất bực mình. Kết hôn đã quá lắm rồi bây giờ lại còn làm thư ký nữa thì chẳng phải ngày ngày gặp mặt anh ta đến nhàm chán hay sao. Hắn muốn ở bên cạnh Tư Vũ của hắn mà thôi

Tiêu Chiến trông thấy Vương Nhất Bác bước ra bên ngoài, anh cũng nhanh chóng chạy theo. Tài xế mở cửa xe sau cho Nhất Bác, anh định vào ngồi cùng cậu liền bị cái liếc xéo của ai kia làm cho anh rùng mình... mới sáng mà mặt cậu ta khó ưa như vậy

- Thư ký thì ngồi trên kia

Vương Nhất Bác hất cằm về phía ghế phó lái ý muốn anh ngồi đó chứ không phải bên cạnh Tổng giám đốc của mình

Tiêu Chiến như hiểu ý, vội đóng cửa lại bước lên ghế phó lái mở cửa ngồi vào. Anh quay sang tài xế nở nụ cười thật tươi lộ răng thỏ trắng ngần làm tài xế Trần đỏ mặt quay đi

Vương Nhất Bác nhìn thấy một màn cười cười bán manh của con thỏ kia

Tính câu dẫn cả tài xế của hắn sao, thật không có phép tắc mà

(Bác Chiến - End) Hợp Đồng Thế Thân Where stories live. Discover now