Chương 27: Bẫy

6.3K 389 19
                                    

- Bẫy người...

.
.
.

Về tới Vương gia, Vương Nhất Bác nhanh chóng bước vào nhà tìm bảo bối của mình

- Vương tổng mới về

Vương Nhất Bác gật đầu chào dì Lam

- Tiêu Chiến đã ăn gì chưa?

Dì Lam khẽ lắc đầu

- Từ lúc ở bệnh viện về đến giờ cậu ấy vào trong phòng nằm ngủ, tôi có gọi cậu ấy ra ăn cơm nhưng cậu ấy nói chưa có đói

Vương Nhất Bác đưa cổ tay mình lên nhìn đồng hồ, gần hai giờ chiều rồi vẫn chưa chịu ăn trưa? Vương Nhất Bác có hơi khó chịu, Tiêu Chiến còn đang mang thai con của hắn, việc bồi dưỡng vẫn luôn quan trọng, nghĩ vậy nên hắn quay qua dặn dò

- Dì Lam nói với đầu bếp nấu cho em ấy vài món ăn nhẹ, lát nữa đưa lên phòng giúp tôi

- Dạ tôi biết rồi

- Còn nữa... Tư Vũ vẫn chưa về?

- Dạ chưa Vương tổng, chắc cậu ấy đang ở căn hộ chung cư

Vương Nhất Bác không nói thêm gì chỉ gật đầu một cái rồi nhanh chóng đi vào phòng kiếm người

Tiêu Chiến cuộn tròn nằm trên giường đang nhắm mắt ngủ say, từ khi bảo bảo được 3 tháng Tiêu Chiến ngủ rất nhiều, có thể ngủ từ sáng tới chiều cũng chưa muốn dậy

Vương Nhất Bác nhìn anh ôn nhu mỉm cười, hắn nhanh chóng trở về phòng mình lấy quần áo đi tắm rửa một chút.

———

Dì Lam đưa tay gõ cửa phòng Tiêu Chiến, giọng Nhất Bác bên trong vọng ra

- Vào đi

Cánh cửa phòng bật mở, dì Lam nhanh chóng cầm khay đồ ăn đi vào trong. Vương Nhất Bác đang ngồi dựa lưng trên thành giường làm việc trên máy tính xách tay, hắn thấy dì Lam đi vào liền gấp máy tính lại đưa tay đỡ khay đồ ăn trên bàn rồi ra hiệu cho người rời đi

Khi cánh cửa phòng đóng lại, Vương Nhất Bác quay qua nhìn ai kia đang ôm chân mình mê ngủ không muốn dậy. Hắn cưng chiều đưa tay vào áo anh xoa chiếc bụng có hơi nhô lên một xíu của bé thỏ

- Bảo bảo, dậy thôi

Tiêu Chiến đang ngủ ngon bị ai kia gọi dậy nên có hơi khó chịu

- Dậy ăn một chút gì đi, em chưa cho bảo bảo ăn trưa luôn a

- Ưm

Tiêu Chiến vặn vẹo lưng mình rồi quay qua hướng kia kéo chăn lên đầu ngủ tiếp. Vương Nhất Bác nhìn hành động của anh có chút buồn cười, giống như một con mèo nhỏ đang lười biếng làm nũng, hắn nhanh chóng nằm xuống, từ đằng sau ôm lấy ai kia vào lòng khẽ thì thầm bên tai

- Em không dậy là anh sẽ ăn sạch em ngay bây giờ... tin không?

Tiêu Chiến nghe hắn nói muốn ăn sạch mình liền nhanh chóng ngồi bật dậy nhanh như một cái máy, Vương Nhất Bác kinh hãi liền đưa tay đỡ lấy lưng Tiêu Chiến

- Bảo bảo, em phải cẩn thận chứ, bé con chưa tỉnh ngủ hẳn mà em bật dậy như cái máy lỡ đâu bé con giật mình thì phải làm sao?

(Bác Chiến - End) Hợp Đồng Thế Thân Where stories live. Discover now