CHƯƠNG 19 - XEM CUỘC VUI

2.3K 176 6
                                    

Bách Quang Kiến là giám đốc sản xuất, mà Thạch Hạo là đạo diễn cầm qua không ít giải thưởng, hai người tự nhiên có không ít đề tài có thể tán gẫu.

Không đề cập đến cảm giác của Thạch Hạo, ít nhất Bách Quang Kiến là trò chuyện càng ngày càng hưng phấn, cầm điện thoại di động lên muốn thêm Thạch Hạo trên WeChat, hi vọng sau này có cơ hội cùng hợp tác.

Vốn là có tật giật mình,Thạch Hạo nghe lời nói này nhất thời mồ hôi lạnh tuôn rơi, nếu là đổi lại thường ngày, hắn đã sớm thêm Bách Quang Kiến vào WeChat cùng đối phương thấy sang bắt quàng làm họ.

Mà bây giờ, Tổ Kỳ kẻ biết được nội tình bên trong đang ngồi thẳng tắp như ngọn núi bên kia, áp lực này khiến Thạch Hạo có cảm giác như đang ngồi trên bàn chông.

May là sau khi thêm Thạch Hạo trên WeChat, Bách Quang Kiến liền đem lực chú ý chuyển đến trên người Tổ Kỳ cùng Tiết Giác, ba người câu được câu không hàn huyên một phút chốc, Thạch Hạo cùng Trần Mỹ Hinh thần sắc khác nhau yên lặng ngồi nghe.

Thời điểm bữa tiệc kết thúc, Tổ Kỳ như là đột nhiên nhớ tới cái gì, gãi đầu một cái,khá là buồn rầu nói: "Kỳ thực tôi gần đây luôn luôn tại phiền não một chuyện."

"Ồ?" Bách Quang Kiến ăn một miếng thức ăn, lập tức sảng khoái nói, "Có chuyện khó khăn gì nói thẳng ra đi, có thể tôi sẽ giúp được."

Tổ Kỳ thả xuống bát đũa, than thở nói: "Tôi có một bằng hữu, vợ hắn có vẻ như có người khác bên ngoài, tôi không biết có nên hay không đem chuyện này báo cho bằng hữu đó."

Lời vừa nói ra, Thạch Hạo thoáng chốc sắc mặt trắng bệch.

Hắn không thể tin tưởng trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm Tổ Kỳ, tầm mắt nóng rực phảng phất muốn đem Tổ Kỳ thiêu ra cái động.

Trần Mỹ Hinh bên cạnh Thạch Hạo vẫn luôn chú ý động tĩnh cũng nhận ra được một chút không đúng, bà ta nhíu đôi lông mày thanh tú của mình, chỉ là trong phút chốc liền tựa hồ nghĩ tới điều gì, sắc mặt càng khó xem.

Ngược lại là Bách Quang Kiến một bộ việc không liên quan tới mình treo lên bộ dáng người ngoài cuộc, ông ta sờ sờ cằm, nghiêm trang đề nghị: "Này muốn xem bằng hữu cậu làm người cùng với cậu và bằng hữu của cậu quan hệ như thế nào, nếu như cậu quan hệ với hắn chỉ thường thường cùng lòng dạ hắn hẹp hòi, vậy tôi cho rằng cậu tốt nhất là không cần nói."

Tổ Kỳ đem phản ứng của Thạch Hạo cùng Trần Mỹ Hinh thu sạch vào đáy mắt, vui vẻ nhếch lên khóe miệng, tiếp tục đặt câu hỏi: "Nếu ông là bằng hữu của tôi, ông nghĩ như thế nào?"

"Tôi đương nhiên là hi vọng cậu trực tiếp nói cho tôi." Bách Quang Kiến nhấm nháp tách trà của mình nói, "E rằng cõi đời này có một số ít Ninja rùa có thể chịu đựng lão bà đội nón xanh cho mình, thế nhưng những người kia tuyệt không bao gồm tôi, mất đi trung thành cùng tín nhiệm hôn nhân còn có cái gì giá trị tồn tại? Nếu tôi là người bạn kia của cậu, tôi không chỉ có muốn ly hôn, hơn nữa sẽ không để cho đối phương từ tôi chỗ này lấy đi một phân tiền."

Thanh nghiêm mặt oai lệ sau khi nói xong, Bách Quang Kiến biểu tình rất nhanh trở nên ôn hòa lại, hắn cầm tay Trần Mỹ Hinh vỗ nhẹ nhẹ hai lần, kiêu ngạo bổ sung, "Bất quá chuyện như vậy vĩnh viễn sẽ không phát sinh tại trên đầu chúng tôi, tôi và vợ tôi đều rất tin tưởng lẫn nhau."

Mang Thai Hài Tử Của Hào Môn Lão Nam Nhân. [HOÀN] Where stories live. Discover now