Chương 31 (3)

634 55 2
                                    

Bể bơi của khách sạn rất lớn, dù sao cũng là khách sạn hạng sao, chương trình đã kiếm đủ kinh phí ở những mùa trước, cho nên điều kiện so với trước đó chỉ có tốt hơn, chứ không có tệ hơn.

Người trong bể bơi còn nhiều hơn trong tưởng tượng Quý Trung Hàn, bên cạnh còn có đồ ăn nhẹ và cocktail.

Lại là một party, có điều không giống cái trên lầu, địa điểm này càng lớn hơn, thuận tiện để vui chơi hơn.

Quý Trung Hàn không  nhiều thời gian đã tìm được Phong Thích, hắn đang ngồi bên mép bể bơi, cầm điện thoại di động trong tay, trên người chỉ có một cái quần bơi màu đen.

Các đường cơ căng ra, dính đầy những giọt nước. Tóc tai ướt át được vén ra sau đầu, mặt mày thả lỏng khoan khoái.

Hình ảnh đó thực sự rất thích hợp để chụp, đây là điều mà Quý Trung Hàn với tư cách là nhiếp ảnh gia không thể phủ nhận.

Một số người được sinh để dành cho ống kính.

Bên cạnh Phong Thích còn có một người, nửa người ngâm trong bể bơi, không mang mũ bơi, mái tóc đen dài ướt đẫm, như một cây mây bám trên lưng.

Trên lưng rất ít cơ bắp, làn da trắng ngần càng làm tăng thêm vẻ thanh tú cho cậu ta.

Điều kiện ngoại hình này, chắc là Diêu Dã rồi.

Quý Trung Hàn cũng không rõ Phong Thích có nhìn thấy y không, thời điểm y đến gần còn một khoảng cách nhất định, Phong Thích đã tùy tiện ném điện thoại di động sang một bên, rồi nhảy vào bể bơi, làm bắn lên không ít bọt nước.

Diêu Dã bị hắn doạ sợ hết hồn, co rụt về sau.

Càng đến gần, Quý Trung Hàn càng nghe rõ, Diêu Dã đang cười oán trách: "Anh làm mặt em đầy nước rồi, không thể xuống nhẹ nhàng chút hả?"

Phong Thích lơ đãng nói: "Không phải cậu vẫn luôn nhao nhao đòi tôi dạy bơi sao?"

Diêu Dã đưa tay khoát lên vai Phong Thích, da cậu ta rất trắng, để trên người Phong Thích sinh ra một loại tương phản mạnh, cậu ta nhỏ giọng nói: "Vậy là anh đổi ý rồi hả?"

Bước chân Quý Trung Hàn dừng lại, y rũ mắt một lúc, xoay người muốn rời đi.

Phía sau giọng của Phong Thích vang lên, hắn nói: "Cậu tới đây làm gì?"

Quý Trung Hàn có thể chắc rằng Phong Thích là nói với y, bởi vì trong góc này, trừ y ra, thì không còn ai khác.

Mọi người đều thức thời không đến đây, mà vui chơi ở một nơi khác.

Vừa nãy y còn không biết tại sao bên này lại không có ai, hiện tại y đã hiểu.

Bởi vì Diêu Dã ở đây, Phong Thích cũng ở đây.

Mọi người đều biết hai người bọn họ làm gì ở đây, chỉ có y là không thức thời.

Quý Trung Hàn nhắm mắt lại, quay người lại, giọng không lớn không nhỏ nói: "Tôi muốn nói chuyện với cậu."

Phong Thích đạp nước, hai ba sải tay đã bơi đến mép hồ nơi Quý Trung Hàn đứng.

Cả người hắn đều ướt sủng, lúc cánh tay chống lên mép hồ, vươn ra ngoài không ít nước.

[ĐM-ONGOING] Bất Kham - Trì Tổng TraWhere stories live. Discover now