[22]

772 74 31
                                    

22.



Sau hai ngày nghỉ, mọi người lại bước vào guồng quay của một tuần làm việc mới. Gần đến hạn nộp đề án, anh Lăng và người phụ trách bên đối tác mới tìm được tiếng nói chung, cuối cùng thì mọi người cũng có thể bắt đầu các phần việc cụ thể, ví dụ như điều chỉnh chênh lệch về màu sắc, chất liệu, thiết kế chi tiết. Tiêu Chiến nắm bắt ý tưởng rất nhanh, lại có óc thẩm mỹ tốt, tuy những yêu cầu của chủ doanh nghiệp khiến anh cảm thấy tổng thể hơi khiên cưỡng, song anh vẫn cố gắng hết sức để những yếu tố hiện có trong thiết kế trở nên hài hòa nhất có thể.

Thành công cua lại người yêu cũ, Vương Nhất Bác vẫn không lơ là, tiếp tục tận tâm chuẩn bị đồ uống cho phía đối tác, kiêm thêm dịch vụ giao hàng tận tay. Bây giờ không cần giấu giếm nữa, cậu hiên ngang xách túi vào phòng, đưa cho Tiêu Chiến, chào hỏi xong xuôi lại khoái chí đi ra, để lại Tiêu Chiến bơ vơ giữa phòng họp. Anh đi chia đồ uống, ngoài mặt vẫn cố tỏ ra bình thường, song đôi tai đỏ ửng và cái miệng nói lắp đã lật tẩy bằng hết những lúng túng ngại ngùng bên trong.

Hồi cấp 3, Vương Nhất Bác đã hay trêu anh vì nom thì cởi mở, khéo ăn khéo nói, ấy thế mà cứ gặp lúc cả hai phải giả vờ như bạn bè bình thường là anh lại bứt rứt hệt như mấy nhóc tiểu học bị vạch trần lời nói dối, chẳng hiểu đầu óc mải nghĩ gì, đào bừa cái hố nào anh cũng cắm cúi lao vào, cuối cùng vẫn phải để Vương Nhất Bác đứng ra ứng phó với người khác.

Tiêu Chiến thừa nhận điều này, nhưng anh không sửa được, tới giờ vẫn không sao sửa được. May là các đồng nghiệp đều đang sứt đầu mẻ trán vì dự án, không ai để ý đến những tia lửa mập mờ giữa hai người nọ, chị Dương còn cười khen anh có người bạn cấp 3 tốt quá, anh chỉ biết gãi đầu gãi tai mà hùa theo, trong khi mật ngọt đã âm thầm tưới đẫm cả tâm hồn.

Nhưng người đã biết chuyện như Thẩm Lâm thì vẫn có thể lần ra dấu vết. Tuy không thấy rõ gương mặt của người hôn Tiêu Chiến lần trước, song kết hợp với biểu hiện hơi khác thường của Tiêu Chiến và mức độ ân cần của Vương Nhất Bác, anh chàng vẫn dễ dàng đoán được quan hệ của hai người.

Mặc dù Tiêu Chiến bảo rằng không cần giữ bí mật, nhưng Thẩm Lâm vẫn không kể với ai, chủ yếu là vì anh cảm thấy những biểu hiện của Tiêu Chiến bây giờ chắc cũng chẳng giấu nổi bao lâu.

Chạy deadline phải thức đêm, ngày nào họ cũng tan ca ở Lôi Sâm rồi lại bê máy tính về khách sạn làm tiếp. Tiêu Chiến và Thẩm Lâm thường ngồi luôn trong phòng anh Lăng cho tiện trao đổi và chỉnh sửa ngay khi cần thiết. Vương Nhất Bác biết anh bận việc nên cũng rất biết ý, không mấy khi làm phiền, nhưng có lúc cậu vẫn không kìm được mà nhắn tin cho anh, nội dung cũng chẳng có gì quan trọng, chỉ là vài bức ảnh mới chụp hoặc đôi lời cảm thán vu vơ.

"Bé ơi, tui muốn đi bắt cá bằng lọ thủy tinh."

Đi kèm với đó là một đoạn video ngắn quay cảnh một ông cụ đội mũ cói đang quăng chiếc lọ có buộc dây xuống biển. Tiêu Chiến làm việc hồi lâu đã thấm mệt, bấy giờ đang vừa ngáp vừa dụi mắt, xem được đoạn video nọ thì thấy rất buồn cười, dù rằng anh cũng không biết là có gì đáng cười.

[BJYX] [Trans] Đêm nay đêm naoWhere stories live. Discover now