Trang 13 - Đáp: Làm hắn sống lại

13 4 0
                                    

Vân Tường chết, chết một cách thê thảm.

Xúc tua vặn vẹo múa may xung quanh xác chết, như là vui vẻ lại như là tiếc thương.

Nó đồng cảm với Vân Tường, nó thương hại Vân Tường, cho nên nó giết chết Vân Tường.

Con quái vật đang không ngừng dí sát gần Vân Tường. Nó kính trọng cúi người xuống, rồi phi thường trân trọng há cái miệng đen ngòm nuốt trọn xác chết vốn đã bị hành hạ không ra hình người.

Tiếng kẽo kẹt tê dại khiến người sởn gai óc vang vọng.

Nó sung sướng dùng xúc tua vỗ về bụng mình nhưng..... Nó tìm không thấy, không thấy thi thể của Vân Tường vốn nên nằm trong dạ dày của nó. Nó dùng sức, càng thêm dùng sức vào phần bụng, tàn nhẫn xé rách da thịt của chính mình! Dịch nhầy màu đen đặc sệt chảy xuống từ vết thương nhưng bó không bận tâm, nó dùng xúc tua moi móc bên trong, thậm chí gần như quấy nát thân thể mình.

Mất rồi.

Biến mất rồi.

Không tìm được sinh mệnh nó vừa nuốt vào thân thể, nó bắt đầu hoảng loạn.

Phải làm sao vây giờ?

Nó đặt câu hỏi cho các sinh mệnh trong thân thể mà nó đã từng cắn nuốt nhưng nó lại làm sao có thể đạt được đáp án từ một đám người sớm đã bị sự đau đớn giày vò? Đáp lại hắn cũng chỉ có thưa thớt từng tiếng kêu rên thê lương. Nhưng mà nó không nghĩ như vậy, nó bắt đầu tự hỏi:

Đây là câu trả lời của bọn họ sao?

Đây, là đau khổ sao?

A, thì ra là vậy. Nó bừng tỉnh: Họ đau khổ là bởi vì nó không thể đem sinh mệnh vừa rồi đưa vào thân thể để làm bạn với bọn họ. Bọn họ đang bởi vì điều này mà đau khổ, cho nên giờ khắc này nó cũng nên đau khổ, nó phải đau khổ. Nhưng nó không biết đau khổ là như thế nào.

Vì vậy nó hé miệng:" Aaaaaaa---". Nó bắt chước.

Tiếng thét khủng khiếp khiến Vân Tường và Dịch Mỹ đang lẩn trốn gần đó choáng váng, bởi vì đứng quá gần nên thậm chí còn khiến tai hai người chảy máu. Vốn dĩ bọn họ dự định trốn ở đây cho đến khi con quái vật rời đi mới chạy trốn. Nhưng hiện tại kế hoạch này xem như đổ sông đổ bể, tiếp tục ở lại đây đã không còn là quyết định tốt, biết đâu con quái kia lại lên hứng thét thêm một tiếng nữa thì có lẽ thính giác bọn họ cũng không thể giữ lại được. Dịch Mỹ có chút bất an nhưng cuối cùng vẫn ra quyết định:" Giải trừ danh hiệu."

【 Xác nhận giải trừ danh hiệu: Mê huyễn sư 】

Ngay lập tức nó phát hiện trong phòng đột ngột xuất hiện hai sinh mệnh, mà một trong số đó đúng là sinh mệnh đáng lẽ ra giờ phút này đã cùng nó hòa làm một. Mừng rỡ vừa muốn dùng xúc tua xoắn nát bọn họ thì lại phát hiện bọn họ trong nháy mắt đã xuất hiện ở vị trí khác, nó cũng không thả chậm tốc độ ngược lại dùng tư thế quỷ dị đột ngột sửa đổi vị trí đánh vào nơi hai sinh mệnh đó đang đứng. Lúc giơ xúc tua lên lại phát hiện bọn họ đã biến mất.

Lại xuất hiện, rồi lại biến mất. Tấn công, nhưng không thể giết chết. Lặp lại vài ba lần nó rốt cuộc đã dừng lại, quỷ dị xúc tua an tĩnh dựa vào bên người nó. Rõ ràng nó đã dừng lại tất cả tấn công nhưng không hiểu sao cảm giác nó càng trở nên nguy hiểm, quanh thân nó hơi thở cũng càng thêm trầm lặng ủ dột, không gian như có như không vặn vẹo.

Thần minh và lũ tín đồ của hắnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ