Đệ nhị chương

5.1K 169 4
                                    


Rau cỏ, cải trắng, cải bẹ, dưa muối, khoai tây.

Nhiều đồ ăn phong phú nha.

"Kỳ Kỳ, ngươi thực nhẫn tâm để cho ta ăn những này sao?" bé heo cầm chặt đôi đũa, cuối cùng rốt cục buông tha cho mà đem đũa đặc lên trên chén.

"Ăn rau dưa rất có ích, có cái gì không tốt." ta gấp một cọng rau đặt vào trong miệng... Hương vị có chút nhạt.

"Nhưng mà người ta còn đang lớn a!"

Ta liếc nhìn nàng cùng với bộ ngực của nàng, lành lạnh mở miệng: "Dù sao ngươi ăn cái gì cũng vậy thôi."

"Long Kỳ! Con mẹ nó ngươi có ý tứ gì? Muốn chết ah!"

"Bé heo!" một đại suất ca một mực luôn ở bên cạnh cuối cùng cũng kìm nén không được, giữ chặt một chân đã đặt lên ghế chuẩn bị cùng ta làm một khung lón, đem nàng áp trở lại trên mặt ghế."Tốt rồi, nghe lời, đừng làm rộn, ngươi muốn ăn cái gì ta đi mua cho ngươi."

A Hun cũng là thanh mai trúc mã của ta, hắn làm người ôn nhu săn sóc, tư văn tuấn tú, nhưng đối với người khác luôn lãnh lãnh đạm đạm, một bộ dạng không tốt. Hắn là người giỏi nhất trong ba chúng ta..., cha hắn là quán quân vỏ thuật toàn quốc, là người thừa kế vỏ đạo thế gia.

Dù hắn có ôn nhu thì đối với bé heo thô lỗ cũng rất có lực sát thương, nếu ở gần a Hun người dù có lớn gan cách mấy cũng không dám phát hỏa.

"Hắc hắc, vẫn là a Hun tốt nhất." Bé heo chân chó mà ôm lấy a hun chà xát lun tung làm cho hắn một trận cau mày."Thật sự là... Đồi phong bại tục."

May mắn những từ đó nói nhỏ nên nàng không nghe thấy, nếu không sẽ rất có hậu quả.

"Ai, thực nghĩ mãi mà không rõ, ngươi đường đường là một thiếu chủ hắc đạo, làm gì lại tiết kiệm như vậy? ngày thường ngươi cũng rất kiếm được tiền. Như thế nào, ba của ngươi phá sản à nha? Nuôi không nổi ngươi rồi?" thật sự là gia hỏa miệng chó không mọc được ngà voi mà.

"Ta đã mười tám tuổi rồi, hẳn là có thể độc lập kiếm tiền. Tích lũy đủ tiền, ta nghĩ sẽ chuyển ra ngoài ở." Ân... Khoai tây mùi vị không tệ. Lần sau lại mua a.

"Ah! Ta được hay không ở cùng một chỗ với ngươi a?"

Ta liếc nhìn nàng đang cực độ hưng phấn: "Ngươi đang có chủ ý gần Thủy Thủy a?"

"Hắc hắc, Kỳ Kỳ thật thông minh ah ~~~~~ "

"Không được!" Ta chém đinh chặt sắt cự tuyệt nàng, nhìn thấy nàng đang có vẻ mặt cực kỳ không vui. Kỳ thật ta cũng rất tò mò, nàng vì cái gì đối với Thủy Thủy lại chấp nhất như vậy.

Nghe được tiếng chuông, ta nhíu mày, lấy điện thoại cầm tay ra xem xét, là dãy số ở nhà. Kỳ quái, đang êm đẹp , quản gia gọi điện thoại cho ta là có chuyện gì ah.

"Kỳ Kỳ, là điện thoại của ai à?" Bé heo tò mò nhìn ta, người mới vừa rồi còn tức giận, chỉ chớp mắt là toàn bộ đã quên, thực là người đơn thuần.

"Trong nhà gọi ." Ta cũng không e dè trực tiếp nói, trước mặt bọn họ không có gì phải dấu diếm .

"Này. Ta là Long kỳ."

[Hiện Đại] Cha tôi là xã hội đenWhere stories live. Discover now