Chương 3.

821 55 12
                                    

Tuyết đầu mùa rơi vào tháng chín, nhiệt độ không khí hạ thấp xuống.

Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng lại thì trong miệng thốt ra hơi thở cũng biến thành sương trắng.

Trương Minh Phàm vào trước khi thời tiết hoàn toàn lạnh ra, mang theo đoàn đội của mình đi địa phương xa hơn, sau đó mang về không ít vật tư, cũng đủ để bọn họ chống đỡ qua mùa đông năm nay.

Trương Minh Phàm cấp cho Trần Lập Quả rau dưa mới, những rau dưa này cũng đã xảy ra biến dị, nguyên bản rau diếp thấp bé cư nhiên sinh trưởng tới tận eo, vốn khoai tây bằng nắm tay trẻ nhỏ biến thành lớn bằng đầu người.

Trương Minh Phàm nói đồ ăn này đã có không ít người ăn qua, cơ bản xác định được không có độc, cho Trần Lập Quả cũng có thể ăn một chút.

Trần Lập Quả tiếp nhận đồ ăn, đối với Trương Minh Phàm cảm tạ.

Bởi vì tận thế nên máy sưởi vốn do Chính phủ cung cấp năm nay liền không có, cũng may Trần Lập Quả chuẩn bị rất nhiều than, lúc thời tiết hoàn toàn lạnh xuống liền lấy bồn thiết ra đốt một chậu.

Cậu sợ Trần Hệ không cẩn thận đung tới chậu than, còn cố ý dùng đồ vật vây xung quanh chậu than một vòng.

Vận khí bọn Trương Minh Phàm cũng không tồi, ở một tiệm tạp hóa cư nhiên tìm được không ít than, hắn vốn nghĩ đưa cho Trần Lập Quả một phần, Trần Lập Quả lại cự tuyệt, hắn cười nói :"Trong nhà tồn không ít, không cần."

Trương Minh Phàm nói cậu tồn nhiều than trong nhà như vậy làm gì.

Trần Lập Quả nói cậu trước kia thích đi dã ngoại cắm trại, đi ra ngoài chơi đều sẽ mang theo một ít than, nên dứt khoát mua một đống lớn đặt trong nhà.

Trương Minh Phàm thật sự tìm được trong nhà Trần Lập Quả than đá, cũng liền an tâm rốt cuộc nhưng than đá này không đốt hết mùa đông cũng không thể mang đi, để sẽ lãng phí.

Thời tiết sau tuyết rơi dày, Trần Lập Quả sợ Trần Hệ lạnh, lấy ra áo bông đem Trần Hệ bọc thành quả cầu.

Trần Hệ thật ra thực thích tuyết rơi, một ngày không có việc gì sẽ an vị bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài mênh mang một mảnh tuyết trắng đến phát ngốc.

Trần Lập Quả làm xong cơm trưa liến kêu bé :"Lại đây ăn thịt thịt."

Trần Hệ nhảy xuống khỏi bàn, đi tới bên cạnh Trần Lập Quả, ngoan ngoãn ngồi xuống.

Trần Lập Quả buộc cho bé cái khăn thấm nước miếng nho nhỏ, đem chiếc đũa đưa cho bé để chính bé ăn.

Trần Hệ ăn ăn, đột nhiên hỏi một câu :"Ba ba, con vì sao không có mẹ a?"

Biểu tình Trần Lập Quả cứng đờ, thấp thấp nói :"Mẹ con cùng ba ba tách ra."

Trần Hệ đầy mặt mê mang, bé nói :"Chính là, vì sao lại tách ra nha?"

Trần Lập Quả mang ra vẻ mặt từ phụ tươi cười, hắn nói :"Bảo bảo, trên thế giới này, có những thứ so với tình yêu càng quan trọng."

Trần Hệ hỏi :"So với tình yêu càng quan trọng?"

Trần Lập Quả nói :"Đúng vậy."

KHOÁI XUYÊN CHI VẬN MỆNH HOÀN MỸ.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ