Chương 4.

323 30 3
                                    

Tin tức về vụ án giết người lấy một loại tần suất cao lan truyền làm dân chúng chết lặng cảm giác.

Trần Lập Quả vốn tưởng rằng cậu cách vụ án giết người này đã đủ gần, chính là vụ án giết người xảy ra tại phía bắc tiểu khu cậu ở lúc trước. Nhưng đến khi cậu tới bệnh viện mới phát hiện nguyên lại mình còn có thể cách cái án kiện này càng gần thêm.

Không khí toàn bộ bệnh viện vô cùng quỷ dị, các bác sĩ cùng hộ sĩ đều khe khẽ thỏa luận cài gì đó. Lúc nhìn thấy Trần Lập Quả hỏi câu đầu tiên là: "Bác sĩ Tô, anh biết gì chưa?"

"Biết cái gì?" Trần Lập Quả vẻ mặt mờ mịt.

"Chồng của y tá trưởng hết rồi." Nói chuyện là một hức tập trẻ mới tới, dáng vẻ thật cẩn thận bát quái- "Nghe nói là chết trong WC bệnh viện, sớm hôm nay phát hiện......"

"Cái gì?!" Trần Lập Quả trăm triệu không nghĩ tới điều này, cậu nói: "Thật sự?"

"Đương nhiên là thật."- Sinh viên kia nói:"Vừa rồi chủ nhiệm mới gọi y tá trưởng đi nói chuyện...."

Trần Lập Quả nhíu mày.

"Anh nói xem, chồng chị ấy chết có phải cũng là vì *?" Sinh viênz kia tuy rằng làm bộ dáng chẳng hề để ý, nhưng trong mắt lại lộ ra khinh thường, cô nói: "Trên mạng không phải nói chết đều là * gay sao, còn bị bệnh..."

Sự tình Trần Lập Quả vẫn luôn lo lắng vẫn là xảy ra, hiện tại dân chúng tựa hồ đã không còn để bụng người chết như thế nào, mà là ngay lập tức liền dán cái mác cố định "gay nhiễm HIV phóng túng" lên người bị hại, cậu nói: "Những việc này không thể nói bậy."

Trần Lập Quả nói xong lời này liền không nghĩ tiếp tục thảo luận cái đề tài này, xoay người trở về văn phòng.

Sinh viên kia ở phía sau Trần Lập Quả nói: "Bác sĩ Tô, tâm địa anh thực tốt..."

Nhưng làm Trần Lập Quả đau đầu nhất chính là, trong văn phòng cũng thảo luận chuyện này.

Có người nói buổi sáng y tá trưởng tới đôi mắt sưng đỏ, vào văn phòng chủ nhiệm một chuyến cũng là khóc lóc đi ra.

Cũng có người giống sinh viên vừa rồi lo lắng vấn đề chồng y tá trưởng có phải hay không cũng là loại người kia, y tá trưởng có hay không cũng bởi vậy mà bị nhiễm bệnh, còn uyển chuyển nhắc nhở Trần Lập Quả cách y tá trưởng xa một chút.

Trần Lập Quả có bàn tay vàng của hệ thống tự nhiên biết y tá trưởng không bị bệnh. Cậu tìm chút thời gian lén đi tìm y tá trưởng một chuyến.

"Phát hiện thi thể vào buổi chiều hôm qua." Có lẽ là bị người hỏi đến có chút chết lặng, biểu tình y tá trưởng có chút lãnh đạm dọa người, nàng nói:"Tôi không có chuyện gì, cậu không cần lo lắng cho tôi."

Trần Lập Quả không đành lòng nói: "Kia con chị đâu..... Bằng không chị xin nghỉ mấy ngày nghỉ ngơi chút đi."

Y tá trưởng nói: "Con bé ở bên ông bà nó, khá tốt."

Trần Lập Quả thở dài: "Đừng gây áp lực cho bản thân quá."

Y tá trưởng thấy thần sắc lo lắng của Trần Lập Quả không giống giả bộ, nàng nói:"Bác sĩ Tô, cậu liền như vậy tới tìm tôi nói chuyện, cậu không sợ sao?"

KHOÁI XUYÊN CHI VẬN MỆNH HOÀN MỸ.Where stories live. Discover now