Chương 177: Sinh tử kiếp

2.6K 90 2
                                    

Lạc Thần không nói chuyện, nắm chặt lấy khăn tắm bắt đầu chà lau thân thể, trong lòng Sư Thanh Y có chút khác thường, nhưng vẻ mặt vẫn dịu dàng không hề lên tiếng, cầm một cái khăn tắm khác cúi đầu lau tóc.

Nước trên thân thể được lau đi, miễn cưỡng đè nén dục hỏa vẫn chưa  thể dập tắt, Sư Thanh Y mím môi, gương mặt thanh tú vần như trước mơ hồ ửng đỏ, tóc dài ẩm ướt dán trên da thịt, thoạt nhìn càng toát ra đáng yêu cùng thương cảm.

Lạc Thần ngừng động tác, lẳng lặng nhìn Sư Thanh Y đang cúi đầu.

Sư Thanh Y hít sâu một hơi, rốt cục lau xong, thay quần áo, ngẩng đầu thấy Lạc Thần cũng đã xử lý thỏa đáng, đang mặc áo tắm liền cười nói: “Đến bên kia đi ta sấy tóc cho ngươi.”

Lạc Thần gật đầu.

Tuy nói giúp Lạc Thần Lạc Thần sấy tóc cũng đã nhiều lần nhưng lần này thật sự bất đồng, ngón tay Sư Thanh Y bắt đầu vẫy tóc ướt sũng của nữ nhân, xúc cảm trong lòng bắt đầu dâng lên, ngọt ngào, phiền muộn, nói không nên lời.

Hơi nóng huân mùi hương trên tóc Lạc Thần tản ra càng rõ ràng, Sư Thanh Y dán đến gần, tâm tư lại đang hỗn loạn, ngửi thấy hương thơm kia đột nhiên có chút thất thần.

” Thanh Y.” Lạc Thần nhẹ giọng nói: “Có thể sao.”

Sư Thanh Y lúc này mới lấy lại tinh thần, dùng tay nhẹ nhàng vẩy tóc Lạc Thần, nói: “Ân.”

” Ngồi xuống, ta giúp ngươi.” Lạc Thần tiếp nhận máy sấy trong tay nàng.

Sư Thanh Y ngồi xuống, thay đổi vị trí với Lạc Thần. Nàng bình thường đều buộc tóc đuôi ngựa, nhẹ nhàng thoải mái lại gọn gàng, hiện tại tóc dài toàn bộ lười biếng xõa trên lưng, có vài phần gợn sóng, dáng vẻ mềm nhẹ quyến rũ.

Lạc Thần sấy được một nửa, ngây ngẩn nhìn đỉnh đầu nàng, đột nhiên ngừng tay, cầm một lọn tóc đen mềm mại, khẽ hôn lên.

” Đã rất nhiều năm không ai qua sinh nhật cùng ta.” Lạc Thần thấp giọng nói: “Hôm nay ta thực sự rất vui.”

Quả thật rất  vui, Sư Thanh Y lại bắt được một tia cảm giác cô đơn trong lời nói, nghĩ đến Lạc Thần không rõ nguyên nhân mà bị người khác nhốt trong cổ mộ, ngủ say nhiều năm tháng như vậy,tâm của nàng lập tức đau đớn, nàng xoay người ôm lấy thắt lưng Lạc Thần.

“Sau này mỗi năm ta đều sẽ cùng ngươi qua sinh nhật.” Sư Thanh Y nói.

Nàng thật sự muốn cùng nữ nhân này qua cả đời, đó là khát vọng khắc sâu tận xương tủy.

Cũng là chấp niệm.

Nữ nhân này thực sự quá mức hoàn mỹ, mà trên đời này những thứ quá mức hoàn mỹ luôn giống như hoa trong gương, trăng dưới nước, tuy rằng mỹ lệ nhưng lại hư ảo, vĩnh viễn không nắm bắt được, Sư Thanh Y có đôi khi thậm chí  lo lắng, đây  chỉ là giấc mơ của nàng.

Tỉnh mộng, Lạc Thần sẽ biến mất.

Nếu như nàng thực sự biến mất, là một việc đáng sợ đến nhường nào, đáng sợ đến chỉ cần suy nghĩ một chút cũng sẽ cảm thấy trong lòng đau đớn.

Dò Hư Lăng (Hiện đại thiên) editWhere stories live. Discover now