Chương 212: Thần điện (hạ)

2.3K 86 10
                                    

Sư Thanh Y lúc này trái lại bất động.

Lạc Thần ngồi, còn nàng lại đứng, hoàn toàn có thể trên cao nhìn xuống nàng.

Nàng lần nữa dời ánh mắt đến cổ tay được che lấp của Lạc Thần, trong không khí đồng thời lan tỏa mùi máu tanh đạm nhạt, giống như làn khói vô hình.

Như vậy nhìn một lúc, đôi mắt xinh đẹp của Sư Thanh Y vòng vo xoay chuyển, rốt cục thấp giọng nói: “Ân, băng bó là tốt rồi.”

Lạc Thần thấy nàng không hề quấn quýt lấy việc vết thương nữa, hướng nàng mỉm cười, nhưng cuối cùng lại mơ hồ tản ra một cổ ý tứ hàm xúc.

Sư Thanh Y cũng không ngồi xuống, mà chỉ nâng cổ tay nhìn đồng hồ, bình tĩnh nói: “Hiện tại đã khuya rồi, vất vả một buổi tối, giấc ngủ rất quan trong, thời gian này cơ thể con người rất mệt mỏi, ta đề nghị ở đại điện này nghỉ ngơi.”

Nàng nhìn Vũ Lâm Hanh: “Đại điện này trước đó ngươi đã kiểm tra qua sao?”

” Kiểm tra sơ lược một lần, tạm thời phát hiện phát hiện có gì khác thường.” Vũ Lâm Hanh suy nghĩ một chút, trả lời: “Ta còn cảm thấy rất sạch sẽ.”

Vũ Lâm Hanh bề ngoài vô tâm vô phế nhưng trên thực tế làm việc vô cùng cẩn thận, nàng nói đã kiểm tra qua, chí ít sẽ không tồn tại tai hoạ ngầm.

” Vậy đi.” Sư Thanh Y tạm thời yên tâm, lại nhìn Lạc Thần: “Ngươi cùng Thiên Thiên tại đây nghỉ ngơi, những chuyện khác không cần lo lắng. Hiện tại đông người như vậy, lại có Quỷ Lang cùng Nguyệt Đồng trấn thủ, không có gì lo lắng.”

” Được.” Lạc Thần đáp ứng nàng.

Thiên Thiên cũng gật đầu.

” Mọi người hẳn là đói bụng, trước ăn chút gì đi.” Sư Thanh Y nói, mở ba lô của Lạc Thần lấy ra một ít  thực phẩm.

Ba lô của nàng bị ngâm nước vài lần thậm chí còn tiếp xúc với đàn rắn, mặc dù có lớp  chống thấm nhưng Sư Thanh Y vẫn cảm thấy khó chịu, cho nên những thứ trong ba lô nàng không dự định ăn.

Thức ăn trên cơ bản chỉ có bánh bích quy cùng thực phẩm khô, còn có một ít thức ăn giàu năng lượng như chocolate, trong ba lô Lạc Thần còn mang theo một túi kẹo sữa, xem như đồ ngọt bổ sung năng lượng, biết Lạc Thần thích nên Sư Thanh Y đặc biệt chuẩn bị cho nàng.

Thiên Thiên cũng mở ba lô mang một số thực phẩm của nàng ra.

” Vũ Lâm Hanh, ba lô của ngươi lớn như vậy rốt cục là mang thứ gì, ngươi không thấy nặng sao?” Sư Thanh Y xé mở một hộp bánh bích quy, đeo một cái bao tay, trút ra một cái cho Lạc Thần ăn.

Lạc Thần cắn một miếng nhỏ, thấp giọng đạm nhạt nói: “Có lẽ là mang theo vài cân đồ trang điểm.”

Vũ Lâm Hanh: “……”

Sư Thanh Y cùng Thiên Thiên nở nụ cười.

Thiên Thiên nói: “Lông mày của ta hình như hơi nhạt, Vũ tiểu thư không ngại cho ta mượn chì kẽ vẽ lại một chút chứ?”

Sư Thanh Y cũng nói: “Lạc Thần nói môi ta không có huyết sắc, ngươi giúp ta tô chút son hẳn là sẽ tốt hơn một chút.”

Dò Hư Lăng (Hiện đại thiên) editOù les histoires vivent. Découvrez maintenant