Chương 11

281 16 0
                                    

Chương 11: "Thầy ơi, tặng thầy một món tín vật đính ước." 

Sau lễ Quốc Khánh, trường cấp ba sẽ tổ chức lễ hội nghệ thuật, học sinh dưới lầu sôi nổi tổ chức bán hàng từ thiện, tiệc trà, trong hội trường lớn còn biểu diễn những sân khấu kịch, bất quá mấy cái này đều không liên quan gì đến học sinh năm cuối, mấy lớp năm cuối đều ở trong một tòa nhà khác, ngăn cách bởi một hàng tre nhỏ, quả thực là một thiên đường ẩn hiện.

Tuy nhiên, cũng có những học sinh không chịu làm người ngoài cuộc muốn đi xem náo nhiệt, chẳng hạn như bọn Lý Nhiên.

Sau khi ra tiết, Lý Nhiên liền kéo Từ Dư chạy ra ngoài, bên ngoài nắng quá lớn khiến Từ Dư không mở mắt ra được, vẻ mặt cậu bình tĩnh, "Có gì vui vậy?"

Thế mới nói, trái tim thiếu niên dù không tình nguyện, vẫn muốn tham gia cuộc vui cùng bạn bè.

Buổi bán hàng từ thiện diễn ra trong nhà thi đấu, bọn Từ Dư vừa mới đi vào, mấy nữ sinh ở gần đó liền nhận ra, khi bọn họ học lớp mười một, cũng vào một lễ hội nghệ thuật, một số người đã thành lập ban nhạc, ở trên sân khấu hát liền ba bài, đủ để khiến bản thân người hát trở thành một nhân vật quan trọng, sau khi lên lớp mười hai, cậu cũng không chơi nữa.

Từ Dư lười biếng đi đến trước một quầy hàng nhỏ, trên kia đều bày những chiếc vòng tay thủ công, Từ Dư liếc mắt nhìn một cái, không có hứng thú quay đầu, nhưng cô bé ở phía sau đã gọi cậu lại, với âm lượng nhỏ, có chút khẩn trương, "Học trưởng, anh muốn mua cái này sao? Cái này dùng đá đậu đỏ xâu lại thành chuỗi, là loại thích hợp nhất để tặng người anh thích."

Từ Dư quay đầu lại, khóe miệng nhẹ nhàng kéo ra, "Người tôi thích?"

Cậu bước tới, cầm vòng tay lên, chuỗi hạt màu đỏ ở dưới ánh sáng có hơi phát sáng, Từ Dư suy nghĩ một chút rồi tháo chuỗi hạt trên cổ tay xuống, cậu hỏi: "Cậu có thể chia chuỗi hạt này với chuỗi hạt đậu đỏ kia thành hai cái vòng được không?"

Cô bé khựng lại một chút, sau đó cười nói: "Được."

Từ Dư đi ra khỏi quầy bán hàng từ thiện, chuông vào tiết liền vang lên, Lý Nhiên và những người khác định cúp tiết đi vào hội trường lớn để xem biểu diễn, tiết tiếp theo là của Chu Bùi, Từ Dư xua tay, "Tao còn phải thi vào đại học Thanh Hoa, chúng mày đi đi, bố trở về học."

Lý Nhiên "Xí" một tiếng, nhanh chóng kêu cậu lăn đi. 

Từ Dư tăng nhanh tốc độ trở về phòng học, liền nhìn thấy Chu Bùi đứng trên bục giảng, cậu đứng ở trước cửa, thấy Chu Bùi đang cúi đầu nhìn giáo án, cố ý hét lên một tiếng "Báo cáo", tay Chu Bùi run lên, ngẩng đầu lên mơ màng nhìn cậu, anh không nhịn được lải nhải một câu, "Làm thầy giật cả mình, hét lớn như vậy làm gì, mau vào đi."

Các bạn trong lớp đều cười ồ lên, Từ Dư nhếch miệng, chậm rãi đi qua sau lưng Chu Bùi, còn duỗi tay nhéo eo thầy Chu một cái, thân thể Chu Bùi run lên, sau đó một chiếc vòng tay liền rơi vào túi Chu Bùi.

Chu Bùi cảm thấy túi quần của mình nặng nề, sau đó nghe được nam sinh ở phía sau thấp giọng nói: "Thầy ơi, tặng thầy một món tín vật đính ước."

Hiệu Ứng Mèo Bị Bỏ RơiWhere stories live. Discover now