Chương 3

5K 175 4
                                    

Quay lưng lại nhìn rõ người vừa mới gọi tên mình, trên khuôn mặt vẫn luôn điềm tĩnh, bất cần của cô lại lộ ra một sự vui mừng không hề nhẹ

Vứt con chiến mã của mình sang một bên cô chạy đến ôm người con gái trước mặt hô to " Chị Ngọc "

Cái ôm bất ngờ của cô khiến Bảo Ngọc lảo đảo xém té chị liếc nhìn cô oán trách nhưng giọng điệu lại chứa đựng vô vàn sự cưng chiều " Aigoo, muốn làm tui té chết luôn hay gì? "

Cô vội buông chị ra, nhìn trái nhìn phải, nhìn lên nhìn xuống thấy chị không có vấn đề gì mới cười hì hì " Do em xúc động xíu thôi mà "

Bảo Ngọc cười cười xoa đầu cô " Bao năm không gặp rồi mà vẫn trẻ con như ngày nào "

Cô nắm cánh tay của chị làm nũng " Nhớ chị quá đi thôi " cho đến khi thấy Gia Hân đang đứng gần đó, nhìn cô tới nổi hai con mắt muốn rớt ra ngoài vì ngạc nhiên, cô mới sửng sốt giả vờ bình tĩnh kéo tay Gia Hân lại giới thiệu " Khụ khụ, quên giới thiệu với mày đây là chị Ngọc, chị họ của tao "

Nói xong cô quay sang chị Ngọc, vừa khoác tay qua vai Gia Hân vừa nói " Đây là Gia Hân, bạn tốt nhất nhất nhất của em " cô còn cố tình kéo dài chữ nhất ra làm cho hai người còn lại phải bật cười

Theo thói quen hàng ngày Bảo Ngọc liền đưa tay ra tỏ vẻ muốn bắt tay với Gia Hân còn nghiêm túc giới thiệu " Chị là Trần Bảo Ngọc, rất vui được gặp em "

Gia Hân rụt rè đáp lại cái bắt tay của người con gái xinh đẹp phía trước nhưng chưa kịp chạm vào bàn tay trắng nõn đó liền bị Nhã Ân cản trở " Ai da, bộ chị tưởng là mình đang đi  gặp đối tác làm ăn hả? Còn bày đặt bắt tay bắt chân nữa " Bảo Ngọc cười cười thu tay lại giả vờ không thấy biểu hiện thất vọng vừa thoáng qua trên mặt của Gia Hân

Thấy hai người tự nhiên im lặng, Nhã Ân chớp chớp đôi mắt nhìn qua nhìn lại " Lần đầu gặp nhau nên ngại hả ta? "

Chịu không nổi sự im lặng bất thường của cả hai, cô nhanh chóng lên tiếng phá hủy bầu không khí ngượng ngùng " Tính đứng đây hoài hả hai chị? Em đưa hai người đi ăn lẩu nha, thời tiết này mà ba người chụm đầu vô ăn lẩu thì còn gì bằng " nói xong đôi mắt còn lấp la lấp lánh

Vẻ mặt háo hức của cô khiến hai người còn lại cũng cười híp mắt

...

Thấm thoát cũng đã là tháng cuối cùng của năm, thời tiết cũng chuyển lạnh hơn rất nhiều, một cơn gió thổi nhẹ qua thôi cũng khiến người ta phải rùng mình, hầu như ai đi trên đường cũng phải mặc áo khoác dày mới chịu nổi

Vì thế mà vừa dừng xe trước quán lẩu hai tay của Nhã Ân đã sớm đông cứng, xoa xoa đôi bàn tay lạnh lẽo của mình, bỗng nhớ tới cái gì đó cô xoay người áp một tay của mình vào mặt Bảo Ngọc, tay còn lại áp vào mặt Gia Hân cười nói " Cho sưởi ấm xíu nha "

Trên mặt truyền đến cảm giác lạnh thấu xương Bảo Ngọc đẩy tay cô ra vẻ mặt ghét bỏ " Muốn làm lạnh chết chị mày à, đồ quỷ "

Nhã Ân bĩu môi rút tay lại nhanh chân bước vào quán, trước khi đi còn không quên quay lại làm mặt quỷ với Bảo Ngọc khiến cả hai người phải lắc đầu vì tính trẻ con của cô nhưng vẫn không kiềm chế được mà nở nụ cười

[BH] My LoveWhere stories live. Discover now