Chương 27

4.4K 124 0
                                    

Ngày hôm sau, đồng hồ vừa điểm sáu giờ Nhã Ân chầm chậm mở mắt, cô cúi đầu nhìn vào gương mặt thiên thần của nàng, nhìn đến say mê

Làn da trắng, chân mày đậm, mũi cao, môi đỏ, khi không trang điểm càng toát ra vẻ dịu dàng, kiều diễm. Bắt đầu từ hôm nay người con gái tuyệt vời này đã thuộc về mình, nghĩ đến đây Nhã Ân không kiềm được mà nở nụ cười, đưa tay vuốt ve mái tóc nàng

Những tia nắng dần dần len lỏi chiếu vào căn phòng ngủ, những chú chim thay nhau cất tiếng hót thánh thót như tâm trạng của Nhã Ân bây giờ, vui vẻ, sung sướng, hạnh phúc kèm thêm một chút không thể tin được

Không biết qua bao lâu, Mỹ An mới nhúc nhích thân mình chuẩn bị thức giấc, nàng từ từ mở đôi mắt xinh đẹp ra liền bắt gặp gương mặt của người mình yêu nhất đang gần trong gang tấc mà người kia cũng đang dùng ánh mắt chứa đầy tình yêu để nhìn nàng

Vẻ mặt ngây ngốc chưa tỉnh ngủ của nàng thật đáng yêu, Nhã Ân hôn vào trán người kia, nhẹ giọng nói: " Mới sáng mà đã ngẩn người rồi "

Hiện giờ, Mỹ An mới thức được mối quan hệ của hai người đã khác trước, nàng cong môi cười hạnh phúc, dụi người vào lòng cô

Hành động này có phải là đang làm nũng không a

Trái tim run rẩy kịch liệt, Nhã Ân nhịn không được trao nàng một nụ hôn sâu để chào buổi sáng

Đợi khi cả hai tách nhau ra, gương mặt nàng đã nhuộm một tầng mây hồng, Nhã Ân cười hì hì, sảng khoái hô to: " Rời giường thôi nào bảo bối "

Chống không lại ánh mắt ai oán của người kia, Nhã Ân lập tức chạy lạch bạch vào nhà vệ sinh

Ngồi trên giường nhìn điệu bộ hối hả của cô, Mỹ An bật cười

Hôm nay đúng là một ngày tuyệt vời.

...

Vì là chủ nhật nên cả hai không phải đến trường, Mỹ An đứng trên cầu thang đã nghe tiếng đồ vật va chạm vào nhau phát ra từ trong nhà bếp

Nhã Ân đeo tạp dề chăm chú nấu bữa sáng cho nàng mà đâu hay cô gái của mình đang tiến lại gần

Nàng từng ước mình sẽ có một gia đình nhỏ, cùng nhau đi làm, cùng nhau xem phim, cùng nhau nấu ăn, nàng cũng không phải lủi thủi ăn bữa tối một mình, không cần phải tủi thân mà bật khóc

Bây giờ...có lẽ thành hiện thực rồi.

Đôi bàn tay chăm chỉ của Nhã Ân chợt khựng lại khi nhận ra có người ôm mình, cô nhướn môi cười, nói nhỏ: " Sao đấy bảo bối? "

Nàng lắc đầu dụi mặt vào người cô, nàng thật thích mùi hương trên người của cô, thật thoải mái, thật thơm a

Mặc dù đã chứng kiến nhiều dáng vẻ của nàng nhưng dáng vẻ trẻ con thích làm nũng như thế này thì là lần đầu tiên, Nhã Ân thập phần cưng chiều còn có chút hưởng thụ nên vừa để nàng ôm vừa tiếp tục nấu ăn tuy hơi khó di chuyển nhưng nội tâm tựa như có một dòng nước ấm chảy vào

Lát sau, Nhã Ân tắt bếp xoay người, nâng mặt nàng lên đặt một nụ hôn bên khóe môi sau đó nói: " Em làm xong bữa sáng rồi nè, cô mau ngồi vào bàn đi bảo bối "

[BH] My LoveWo Geschichten leben. Entdecke jetzt