Chương 17

3.6K 143 3
                                    

Cuộc gặp mặt đầy bất ngờ khiến Mỹ An không kịp phản ứng, nàng đơ người nhìn Bảo Ngọc đang từ từ đến gần mình. Chị nhanh chóng ôm lấy nàng, mừng rỡ nói " Đã lâu không gặp "

Mỹ An giật mình đáp lại cái ôm của chị " Phải nha. Cũng lâu lắm rồi "

Nhã Ân há hốc mồm nhìn hai mỹ nhân ôm nhau. Bà nội đứng kế bên khều nhẹ vai cô " Ngay cả chị họ con mà con cũng ghen nữa hả? "

Nhã Ân đảo mắt, nhún vai " Làm gì có "

Bà nội cười cười di chuyển đến gần hai người kia " Hai đứa quen biết nhau? "

Bảo Ngọc thoát khỏi cái ôm nhìn bà nội cười nói " Dạ "

" Trong khi con đi du học, có lần phòng trọ cũ của con hết hạn, con muốn tìm phòng trọ mới thì thấy Mỹ An đăng lên tìm người ở ghép, từ đó hai đứa con mới quen biết nhau "

Ông nội gật gù " Ở nơi đất khách quê người mà gặp được người cùng quê hương với mình đúng là hiếm có "

" Dạ phải. Mỹ An cũng vui vẻ và tốt bụng lắm nên tụi con khá thân. Có điều sau này con kết thúc khóa học phải đi thành phố khác kiếm việc làm, lâu lâu con có quay lại tìm mà không thấy em ấy. Cả hai cũng vì thế mà mất liên lạc với nhau "

Mỹ An mỉm cười giải thích " Lúc chị đi khoảng vài tháng, em cũng học xong nên về nhà ba mẹ chờ lấy bằng rồi về đây xin việc "

" Ra vậy " Bảo Ngọc gật đầu nói " Mà chị tưởng em sẽ ở nước A phát triển sự nghiệp chứ. Tại chị nghe nói ba mẹ em định cư bên đó "

Mỹ An cười cười không đáp, Nhã Ân hiểu ý tiến lại gần mọi người " Chị mới về chắc mệt rồi, ngồi uống nước nghỉ ngơi chút đi, em vào phòng thu dọn sạch sẽ một chút "

Thấy cô đi rồi Mỹ An cũng đứng dậy " Để con đi giúp em ấy "

Nhìn hai người biến mất sau cánh cửa, Bảo Ngọc nói " Hai đứa nó lạ lạ sao ấy "

Bà nội phe phẩy chiếc quạt trong tay cười cười hỏi lại " Sao con nói vậy a "

" Con cũng không biết nữa "

Vài giây sau, Bảo Ngọc chợt thắc mắc " Mà sao Mỹ An ở đây vậy nội? Con nhớ nhà mình đâu có quen biết gì em ấy "

Ông nội nhấp miếng trà cười bảo " Ông nghe nói Mỹ An là cô giáo chủ nhiệm của Nhã Ân. Thấy con bé ở trên thành phố có một mình nên Nhã Ân rủ về đây chơi luôn "

Đặt ly nước xuống bàn, Bảo Ngọc gật gật đầu " Thì ra là vậy "

Lát sau, chị lại hỏi " Con thấy lạ ghê, Nhã Ân đó giờ đâu có rủ ai về quê đâu ta? Huống chi là cô giáo chủ nhiệm "

Bà nội cười thâm thúy ngoắc ngoắc ngón tay, Bảo Ngọc nghiêng đầu. Ba người thì thầm to nhỏ, chỉ nghe được phong thanh tiếng của Bảo Ngọc

" Hả? Nhã Ân thích Mỹ An "

" Ai da. Hấp dẫn hấp dẫn "

Ba người bàn tán sôi nổi, lâu lâu Bảo Ngọc còn vỗ đùi tỏ vẻ phấn khích. Tuy nhiên khi cánh cửa phòng được mở ra Nhã Ân chỉ thấy ba người ngồi điềm tĩnh uống nước. Nhã Ân và Mỹ An đi lại ngồi vào chỗ trống trên sofa, cô nói " Em dọn xong rồi đó lát nữa chị đem đồ vào đi nha "

[BH] My LoveWhere stories live. Discover now