Chương 25

3.9K 132 0
                                    

Lời nói của Mỹ An khiến cho Bảo Ngọc cảm thấy hạnh phúc thay cho đứa em bé bỏng của mình, chị biết đây không chỉ là lời nói qua loa mà là một lời khẳng định và cũng là lời hứa hẹn dành cho Nhã Ân

Chị từng nhìn thấy rất nhiều chàng trai theo đuổi Mỹ An, tuy nhiên cái kết đều thảm hại như nhau, chị cũng từng nhìn thấy cô gái này vì theo đuổi ước mơ làm giáo viên mà đánh đổi nhiều thứ, thế nhưng hôm nay lại vì em gái của mình mà sẵn sàng từ bỏ tất cả, rốt cuộc tình cảm này đã phát triển đến cỡ nào rồi?

Trông thấy Bảo Ngọc thất thần, Mỹ An mỉm cười bảo: " Còn chị định khi nào mới có người yêu đây? "

Bảo Ngọc giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ của bản thân, chị đáp: " Hình như từ rất lâu rồi chị không còn tin vào tình yêu nữa nhưng mà..."

Mỹ An nhướn mi, chờ đợi câu nói tiếp theo của chị

" Hôm nay nghe em nói những lời này, chắc chị cũng phải bắt đầu mở lòng thôi "

Mỹ An cười cười uống một chút nước cam, quả nhiên không ngon bằng Nhã Ân làm nha

Nàng nói: " Hồi lúc em cũng nghĩ mình sẽ sống một mình cả đời ấy chứ, không ngờ lại gặp được Nhã Ân "

" Gặp được em ấy chính là điều may mắn nhất "

Bảo Ngọc nhìn nàng bĩu môi: " Tui biết cô yêu em tui rồi nên không cần nói với tui như vậy đâu "

" Vậy em không nói nữa mắc công chị Ngọc buồn "

Bảo Ngọc cười hỏi nàng: " Em về đây dạy lâu chưa? "

" Dạ em cũng mới về thôi "

Hai người tâm sự hồi lâu, bỗng nhiên Mỹ An nhớ ra một chuyện: " Mà chị Ngọc nè..."

" Sao đấy? " Nhận thấy sự do dự trên gương mặt của nàng, Bảo Ngọc cười bảo: " Muốn hỏi gì à? "

Mỹ An thở nhẹ ra một hơi nàng ngập ngừng hỏi nhỏ: " Ba mẹ Nhã Ân..."

Chỉ cần nghe đoạn đầu chị cũng đã biết nàng muốn hỏi chuyện gì, nụ cười trên môi chị trở nên cứng ngắc, chị im lặng nhìn chằm chằm vào ly nước

Cảm thấy tâm trạng của Bảo Ngọc thay đổi, Mỹ An nhỏ giọng: " Nếu chị không nói cũng không sao đâu "

Vài phút trôi qua, Bảo Ngọc mới buông ra một tiếng thở dài nặng nề, đôi mắt của chị bây giờ chứa đựng nhiều phiền muộn, nét mặt cũng ưu tư, chị ngẩng đầu nhìn Mỹ An, đôi môi khẽ mấp máy phát ra âm thanh

...

Về đến nhà, Mỹ An thả túi đồ mà nàng cùng chị Ngọc đã mua ở trung tâm thương mại lên bàn, vào phòng lựa chọn một bộ quần áo, sau đó đi vào phòng tắm

Đứng dưới vòi sen, đưa mình hứng lấy những giọt nước mát lạnh, đột nhiên nàng rơi nước mắt

" Mẹ của em ấy đã bỏ đi từ lúc em ấy 6 tuổi, vài năm sau đó ba của em ấy cũng qua đời..."

" Từ nhỏ con bé luôn bị người xung quanh trêu chọc và bàn tán chỉ vì...con bé không có mẹ..."

[BH] My LoveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ