Chương 55

2.4K 83 4
                                    

Nhã Ân đôi mắt dán vào túi thức ăn của nàng, vừa định quay qua than đói bụng thì thấy vẻ mặt biến sắc của Mỹ An, cô nâng tay chạm vào cánh tay nàng lay nhẹ: " An An, làm sao đấy? "

Mỹ An hồi thần, vẻ mặt bàng hoàng chưa tiêu tán: " Nhã Ân..."

" Em đây " Nhã Ân đáp kèm theo động tác vỗ nhẹ bàn tay trấn an nàng

Mỹ An đem hồ sơ phóng tới trước mặt Nhã Ân thuận tiện giúp cô giở từng trang giấy, Nhã Ân càng xem sắc mặt càng khó coi, cô nhìn tờ giấy cuối cùng nhuộm màu cũ kỹ, vẻ mặt lạnh lẽo dưới đấy cốc

Hợp đồng hôn nhân

Khóe mắt thấy USB nằm ở một góc bèn nói với Mỹ An: " Cô có máy tính không? Gắn nó vào giúp em "

Mỹ An hơi hơi thở dài từ trong tủ móc ra máy tính xách tay, USB được kết nối, Mỹ An thao tác linh hoạt, nàng chọn một trong các đoạn video

Âm thanh va chạm, đồ đạc bị đập vỡ, tiếng mắng chửi đay nghiến lập tức truyền vào tai hai người, Nhã Ân siết chặt ga giường, con ngươi mắt giăng đầy mạng lưới đỏ tươi như máu mà Mỹ An ngồi một bên đôi mắt xen lẫn giữa sự tức giận và kinh ngạc

Mỹ An click vào xem hết tất cả các video, Nhã Ân tròng mắt đảo qua gương mặt của nàng, khẽ hỏi: " Cô quen ông ta? "

Mỹ An mím môi, lí nhí nói: " Ông ta là...cậu của cô "

Nhã Ân biểu tình chấn động, người đánh đập mẹ cô là cậu của An An?

Trong phòng yên tĩnh một mảng, chỉ nghe tiếng gió thổi nhè nhẹ bên tai, mặc dù những chuyện này không phải nàng làm hơn nữa nàng cũng không biết nhưng mà trong lòng vẫn có chút xấu hổ, Nhã Ân chậm rãi tiêu hóa thông tin, cô nhắm mắt thở hắt ra một hơi. Đột nhiên, tiếng nhạc phát ra từ túi xách phá vỡ bầu không khí giữa hai người

Mỹ An lúng túng lấy tay mò mẫm trong túi xách sau đó chuyển di động qua cho cô: " Chị Ngọc vừa sửa xong mấy ngày trước, cô định hôm nay đem tới cho em chơi giết thời gian "

Nhã Ân nhìn qua tên người gọi, bắt đầu bối rối, dựa lưng vào đầu giường, đem camera chỉnh cho hợp lý mới nhấc máy

" Lâm Nhã Ân, con cuối cùng cũng chịu nghe điện thoại của bà nội rồi sao? " giọng nói già nua có chút bực mình

Nhã Ân làm sao không nghe được tiếng thở phào của bà nội khi cô vừa bắt máy, Nhã Ân kéo ra một nụ cười lấy lòng: " Con xin lỗi bà nội ~~ "

Bà nội lập tức cắt ngang: " Con bây giờ bận tới nổi không nghe được một cuộc điện thoại luôn hả? "

" Điện thoại cứ liên tục tắt máy, làm bà lo lắng gần chết, cứ sợ con xảy ra chuyện gì "

" Con cứ đi làm không lo cho Mỹ An, có ngày con bé đi theo người khác thì đừng khóc với ông bà "

" Con dám làm Mỹ An buồn thì xem bà xử lý con như thế nào "

" Không biết Mỹ An thích con ở điểm nào, bà là bà nội của con mà con ngán ngẩm đây nè "

Nhã Ân bĩu môi: " Con mới là cháu nội chính hiệu của bà mà "

[BH] My LoveKde žijí příběhy. Začni objevovat