8. Đại lão Huyết Tộc cắn nhẹ chút 8

10K 994 61
                                    

Tác giả: Xuyên Ngoa Tử Đích Miêu

Editor: Nguyệt Ảnh

[ký chủ, cậu thật trâu bò!]

Hệ thống nghe được Bùi Nặc thề, kích động đến số liệu trên người đều run rẩy, trên thực tế nó còn tưởng rằng Bùi Nặc sẽ giận dữ, sau đó đuổi Nguyễn Đường ra khỏi nơi này.

Dù sao nó rõ ràng nhìn thấy, Bùi Nặc tuy đã dỡ bỏ phần lớn phòng bị đối với Nguyễn Đường, cũng có dục vọng chiếm hữu mãnh liệt, cơ mà, điều này cũng không thể coi là tình yêu.

Loại tình cảm này, hôm nay có thể đặt trên người Nguyễn Đường, ngày mai cũng có thể đặt trên người con mồi khác, quá mức hư vô.

Cố tình khi Nguyễn Đường nói trắng ra như vậy, Bùi Nặc thế nhưng thật sự hứa hẹn về sau sẽ chỉ có một mình Nguyễn Đường bên người.

Hệ thống quả thực muốn ngửa mặt lên trời cười to, nó tránh ở trong không gian ý thức tà tà liếc mắt một cái nhìn Nguyễn Ý tránh ở góc thang lầu, nhịn không được cười lạnh một tiếng.

Nó quyết định về sau cần tiếp tục tu luyện, xem nhiều sách tình cảm hơn, trở thành một chuyên gia tình yêu, vì sự nghiệp của Nguyễn Đường mà tăng gạch thêm ngói.

Nguyễn Đường cũng không biết hệ thống của mình rốt cuộc đã thề thốt cái gì, thực tế là khi cậu cùng Bùi Nặc trán chống trán lên nhau, cậu đã không thể phân ra tinh lực để đi nghe hệ thống nói chuyện.

Làn da Bùi Nặc lạnh như bông tuyết.

Chỉ tiếc bông tuyết này chỉ dừng lại trên người cậu một cái chớp mắt, sau đó không chút lưu tình bứt ra rời đi.

Đôi mắt Bùi Nặc màu đỏ sậm thâm thúy mà lại u lãnh, ngày thường luôn sẽ hiện ra vài phần lương bạc xa cách, nhưng hôm nay khi Nguyễn Đường nhìn lại, cậu phát hiện dưới đáy mắt kia phảng phất sâu kín như thiêu đốt thứ gì.

Chẳng qua trong nháy mắt, khi Nguyễn Đường nhìn kỹ lại đã không còn thấy tăm hơi.

Bùi Nặc cúi đầu, cánh môi như có như không cọ qua lỗ tai Nguyễn Đường. Hắn như một thợ săn kỹ thuật cao siêu nhất, đùa bỡn con mồi của mình, đao không thấy máu mà lại đem con mồi mê hoặc đến đầu óc choáng váng.

Âm thanh hắn trầm thấp khàn khàn, như hàm chứa một phần ái muội, "Ta đáp ứng em."

"Ngày mai, cậu ta sẽ không xuất hiện trước mặt em nữa."

"Cậu ta" này đương nhiên là chỉ Nguyễn Ý.

Lỗ tai Nguyễn Đường cực kỳ mẫn cảm, lúc này đã đỏ toàn bộ, trông như hồ lô bọc đường ngọt ngào, làm người ta nhịn không được muốn cắn một ngụm.

Bùi Nặc vươn ngón tay ra sờ sờ, tâm tình sung sướng không nói nên lời.

Nguyễn Ý chẳng qua chỉ là một kẻ trong đám người có lẽ có chút liên hệ với Huyết Liệp mà thôi. Nếu là bình thường, Bùi Nặc tự nhiên không muốn buông tha, nhưng hiện giờ Bánh Ngọt Nhỏ đã mở miệng, hắn không muốn làm Bánh Ngọt Nhỏ không vui.

Thân thể Nguyễn Đường căng chặt, cả người thẹn thùng như muốn cuộn tròn lại, nhưng cậu vẫn đỏ mặt, lắp bắp mà không mất kiên định nói, "Cảm, cảm ơn ngài."

[Edit] Vai ác luôn nhìn tôi chảy nước miếngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ