Đếm ngược trở về: 6:00:00.
Cao Văn liếc nhìn thời gian, đến lúc tan làm rồi.
Sau khi bài viết "Tân Thế Giới" được đăng, anh ta, người trông coi tòa nhà trống rỗng của truyền thông Hi Vọng, đã trở thành phóng viên nổi tiếng nhất trong Liên bang chỉ sau một đêm.
Tài khoản cá nhân của anh ta lập tức có thêm hàng triệu người theo dõi, nhiều người coi anh là người dẫn dắt dư luận.
Người dân Hạ Tam khu vui mừng, dù hôm nay Kamishiro và Kashima đã cử thêm nhiều binh lính đến để trấn áp niềm vui đó.
Chiến thắng tối hôm qua đủ để khiến người dân Hạ Tam khu trở nên cuồng nhiệt, nhưng dưới sự kêu gọi của Hội Phụ Huynh và Cao Văn, họ dần lấy lại lý trí.
Họ không lao ra khỏi Hạ Tam khu để bạo động, cũng không tấn công vào trung tâm nghị sự của Kamishiro và Kashima hoặc đột kích vào đạo tràng tâm cảnh.
Cao Văn trên tài khoản xã hội của mình nói rằng: "Thời điểm thực sự vẫn chưa đến, chúng ta sẽ tiếp tục chờ đêm tối qua đi, ban ngày* đến."
Kamishiro và Kashima đã điều quân đội vào Hạ Tam khu để thi hành lệnh giới nghiêm, tiếp tục truy lùng dấu vết của Hội Phụ Huynh, nhưng khoảng thời gian một ngày này đủ để những người nhà còn lại di tản.
Lúc này, một cuộc gọi đến điện thoại của Cao Văn: “Alo? Xin hỏi có phải là anh Cao Văn của Truyền thông Hi Vọng không?”
“Là tôi.” Cao Văn nhìn số lạ trên điện thoại, bình tĩnh đáp: “Xin hỏi ai vậy?”
Người trong điện thoại lạnh lùng nói: “Tôi muốn bàn bạc với anh về một chuyện, anh có thể lên tài khoản xã hội của mình để làm rõ rằng Hội Phụ Huynh thực chất là một tổ chức tội phạm, không phải tổ chức chính nghĩa như trong bài viết của anh.”
“Xin lỗi, tôi không thể làm thế.” Cao Văn điềm tĩnh nói: “Tôi chỉ viết những gì mình nhìn thấy, nghe thấy và cảm nhận được, tất cả đều để người dân thấy. Họ có quyền biết sự thật, và công việc của Truyền thông Hi Vọng trong hơn nghìn năm qua là ghi lại sự thật.”
“Nhưng Truyền thông Hi Vọng trước đây chưa bao giờ có lập trường quyết liệt như vậy, anh đã vượt qua ranh giới của sự thật rồi. Sự thật không có lập trường, nhưng anh thì có.” Người trong điện thoại nói.
Cao Văn mỉm cười: “Giờ đây, thế giới này cần một lập trường.”
“Hiểu rồi, chúc anh sống tốt.”
Cuộc gọi kết thúc.
Cao Văn đứng trong văn phòng trống rỗng vài phút.
Sau đó, dường như đã chuẩn bị xong tâm lý, anh ta lấy khẩu súng Satellite-11 từ trong ngăn kéo ra.
Nhưng rồi anh ta lại cười nhạt: “Mày chỉ là một phóng viên thôi, còn muốn đánh nhau với người ta? Thật ngây thơ.”
Nói rồi, Cao Văn đặt khẩu súng trở lại ngăn kéo.
Khi xuống đến sảnh tầng một, anh ta nhìn vào những cái tên của các tiền bối Truyền thông Hy Vọng trên bức tường.
Ở vị trí nổi bật nhất, có khắc một dòng chữ: “Ghi lại sự thật, dù cửu tử vẫn không hối - Giang Tự”.
BẠN ĐANG ĐỌC
Mệnh Danh Thuật Của Đêm (Edit)
ActionTrong ánh đèn neon xanh và tím, dưới bầu trời thép dày đặc, thời kỳ chuyển tiếp của dòng dữ liệu là thế giới sau cuộc cách mạng công nghệ, đồng thời cũng là ranh giới giữa thực và ảo. Sắt thép và thân thể, quá khứ và tương lai. Đây là nơi thế giới b...