CUT - Extra H Meo Meo

23.4K 895 80
                                    

Phần đã cut dành riêng cho các tình yêu dưới 16t
______________________________

Jungkook nhanh chóng lấy lại sức sau cơn cực khoái đầu tiên, nằm trên giường thoải mái vuốt ve cơ thể người bên cạnh. Anh cũng không cản cậu, chính xác hơn là không thừa sức cản cậu. Jimin nghĩ mình còn phải nằm như này thêm 15 phút nữa để trở lại trạng thái bình thường.

– Jiminie – Jungkook hôn lên bả vai anh – Chúc anh Valentine vui vẻ.

Người bên cạnh không đủ sức để bật cười, nhìn cậu thắc mắc.

– Giờ đã hơn một giờ sáng. Qua ngày rồi, em còn chúc làm gì nữa?

– Là tại anh không chịu nghe điện thoại của em – ngón tay Jungkook trườn nhẹ lên xương sườn người yêu – nhưng anh đã có một Valentine "vui vẻ" chứ? Phải không?

Jimin nghe vậy cũng chỉ có thể mỉm cười, rướn lên hôn trên mũi Jungkook một cái.

– Phải. Đã rất "vui vẻ".

Jungkook đặc biệt hài lòng khi được Jimin công nhận, lại tiếp tục thích thú nghịch ngợm cơ thể anh. Thầm thì trò chuyện một lúc Jimin bỗng nhớ ra chuyện nhà cậu.

– Jungkook. Ngày mai, à không, hôm nay em sẽ về nhà chứ?

Jungkook nằm xuống bên cạnh, khuỷ tay chống xuống giường nhìn anh nhún vai.

– Về chứ. Cũng phải chở anh về mà. Nhưng có được vào hay không thì còn chưa biết được.

– Jungkook – Jimin quay sang chạm tay vào ngực cậu – Em không thể vì anh mà như này mãi được. Hai bác sẽ rất buồn.

Hôn lên đỉnh đầu nhỏ trong lòng, Jungkook lại mỉm cười.

– Thì em còn làm gì chứ? Eunji đã công khai chia tay rồi. Ba mẹ cũng chẳng thể giận mãi chuyện này được nữa. Quan trọng là nếu giờ dẫn anh về nhà, liệu có lại bị mời ra lần nữa không.

Jungkook vui vẻ nhìn anh. Tim Jimin bỗng lỡ một nhịp.

Về nhà Jungkook với tư cách là người yêu? Có mơ anh cũng không dám mơ cao đến như vậy.

– Làm sao kia? – Jungkook vươn ngón tay gẩy gẩy vào má anh trêu ghẹo – Không muốn về nhà em à?

– Không có! – Jimin ngẩng lên nhăn nhó

Jungkook bật cười thành tiếng, nâng cằm anh lên hôn nhẹ.

– Được rồi, được rồi. Chuyện đấy tính sau. Dù sao cũng không dứt khỏi anh được.

Lòng Jimin nghe được những lời này đương nhiên là ngập tràn hạnh phúc, nhưng sự áy náy vẫn không hề giảm bớt đi một chút nào.

– Anh không muốn vì chuyện này mà gia đình em như vậy. Jungkook – anh nắm lấy bắp tay cậu – Không ai có thể quan trọng hơn gia đình cả. Cũng không ai yêu thương em nhiều như gia đình em.

– Cả anh cũng không yêu em nhiều bằng sao?

Jungkook mỉm cười nhìn anh tò mò. Jimin lại bối rối nhìn cậu. Anh làm sao biết được chứ. Jimin chỉ biết yêu cậu thế thôi.

Nhìn người trong lòng cứ thế lúng túng mãi không nói được câu gì, Jungkook lại nở một nụ cười rạng rỡ rồi xoa đầu anh.

|KookMin| wish you loved meWhere stories live. Discover now