Chương 6

8.8K 763 22
                                    

Trà Cúc Dưa Leo

Sở Huyền cúi đầu dùng tay nhỏ phấn nộn bóc vỏ trứng gà , không thấy được người làm đã đem chén cháo bưng tới.

"Tiểu thiếu gia, cháo của cậu." Giọng nữ vang lên, không có đem cháo đem tới trên mặt bàn, mà là đưa tới trước mặt Sở Huyền .

Sở Huyền cũng không nghĩ nhiều, đem trứng gà đã được lột đặt trên dĩa, hơi hơi ngẩng đầu tiếp nhận chén cháo kia, thời điểm tay vừa muốn chạm vào chén sứ, cũng thấy được diện mạo người trước mắt.

Thế mà lại là người giúp việc chuyên đi xúi giục nguyên chủ trong trí nhớ kia .

Mí mắt Sở Huyền giật giật, cảm giác không có chuyện gì tốt phát sinh, cũng chính như cậu dự đoán, không đợi tay đụng tới chén, Sở Huyền liền nhìn thấy thiếu nữ nháy mắt buông lỏng tay ra, đẹp đôi mắt hơi hơi trừng lớn, không có thể tiếp nhận, chỉ có thể cảm nhận được chén sứ từ lòng bàn tay cậu xẹt qua, thẳng tắp rơi xuống trên mặt đất, phát ra âm thanh vỡ vụn của chén sứ.

Mạnh Hợp biết Nhan Mộng Sinh ghét nhất là âm thanh chói tai, cho nên nàng mới làm trò trước mặt Nhan Mộng Sinh đem chén cháo ném tới trên mặt đất, vu hãm Sở Huyền.

Sở Huyền không thể tin được, ngơ ngác mà nhìn chén sứ chia năm xẻ bảy rơi trên mặt đất, cháo trắng nên trong cũng bắn khắp nơi.

Cậu vừa định nói vì cái gì lại buông tay, kết quả bị người trước một bước đoạt lời nói.

"Thực xin lỗi thực xin lỗi, tiểu thiếu gia tôi cũng không nghĩ tới cậu vì sao lại buông tay, là tôi sai, cậu nếu không muốn uống thật ra có thể trực tiếp nói cho tôi biết, không cần phải như thế này." Mạnh Hợp áp xuống cảm giác không đành lòng trong lòng , che lại lương tâm nói.

Cô lần đầu tiên dẫn đường tiểu thiếu gia đi tới phòng của Nhan Mộng Sinh, trộm khóc thật lâu, hiện tại hốc mắt lại một trận chua xót, cô sợ bản thân sẽ làm hỏng việc lập tức dời đi lực chú ý ngồi xổm xuống nhặt mảnh vụn của chén .

Hai bàn tay Sở Huyền còn đang ở trạng thái duỗi tay đỡ chén, cậu không thể tin được chính mình trắng trợn táo bạo bị người vu hãm như vậy.

"Em... Em không có a." Sở Huyền cau mày cúi đầu nhìn về phía người làm đang nhặt mảnh chén, từng câu từng chữ hỏi: "Chị vì sao muốn bôi nhọ em?"

Thiếu nữ ngồi xổm trên mặt đất thu thập động tác trên tay tạm dừng một giây, tiếp theo lại giống như không có việc gì tiếp tục, "Nhan thiếu gia ở chỗ này, tôi nào dám nói dối."

Nhan Mộng Sinh khi nghe được tiếng chói tai của chén sứ vỡ vụn , đầu ong một chút, cảm giác trướng đau ẩn ẩn hiện lên.

Ánh mắt rơi xuống khuôn mặt Sở Huyền, nỗ lực muốn chứng minh không phải mình làm chuyện này.

"Nhan thiếu gia, chuyện này ngài làm chủ đi." Mạnh Hợp rũ đầu đứng dậy, không dám ngẩng đầu nhìn hai thiếu gia, thời điểm cô nói dối thực dễ dàng chột dạ, chỉ dám cúi đầu sợ bị nhận ra.

[Edit] Xuyên Thành Túi Khóc Nhỏ Thích Khóc Của Vai Ác_HoànWhere stories live. Discover now