Chương 18

7K 671 56
                                    

Lúc Nhan Mộng Sinh trở về  đã là 8 giờ tối, hắn nhìn thấy phòng khách nhiều thêm một người, cũng chỉ là nhàn nhạt mà nhìn thoáng qua, liền thu hồi ánh mắt, một bộ không chút nào để ý.

Đinh Tiểu Huy cùng thiếu niên áo đen đối mặt nhau, biểu tình cứng đờ cả người không được tự nhiên.

Chờ Nhan Mộng Sinh lên lầu, hắn mới thả lỏng lại, vừa mới rồi hô hấp của hắn không dám thở mạnh,  thiếu niên kia mang lại cho hắn cảm giác áp bách có chút lớn.

Vị này hẳn là tiểu thiếu gia khác của Nhan gia. Rõ ràng bọn họ thoạt nhìn tuổi không sai biệt lắm, nhưng cổ áp bách kia thật sự là đáng sợ, đặc biệt là đôi mắt đen nửa híp kia......

Thâm trầm như một cái hồ sâu, giống như cái động không đáy có thể cắn nuốt người, sâu không thấy đáy.

Hắn ta cùng tiểu Huyền tính cách như thế nào kém nhiều như vậy?

Một người hoạt bát rộng rãi nãi thanh nãi khí làm cho người ta thích, một người bụng đầy thâm trầm ánh mắt tối tăm khiến người khác muốn tránh xa......

Thiếu niên áo đen vừa thấy liền biết tính tình không tốt, Đinh Tiểu Huy có điểm nghi hoặc, hai người này bình thường như thế nào ở chung với nhau?

Nhan Mộng Sinh trở lại trên lầu, Sở Huyền nghe được bên cạnh phòng ngủ  truyền đến tiếng đóng cửa, hẳn là Nhan Mộng Sinh đã trở lại.

Nhân vật trong truyện mà cậu thích nhất chính là Xa Ôn Thư, nói chuyện ôn thanh tế ngữ, đối xử với người khác lễ độ. Cậu rất tò mò Nhan Mộng Sinh cùng Xa Ôn Thư trò chuyện cái gì, có hay không nhắc tới mình.

Sở Huyền ngồi ở trên giường, nhìn cửa phát ngốc, Nhan Mộng Sinh đi ra ngoài như vậy sớm, đã ăn cơm chưa? Cậu nên hay không đi hỏi một chút.

Nhưng là nghĩ lại tưởng tượng, cậu vì cái gì muốn hỏi cái này chứ, này cùng hắn có quan hệ gì.

Sở Huyền nghe được tiếng bước chân trên thang lầu, cậu cũng mở cửa theo đi xuống. Cậu mới vừa đi đến chỗ ngoặt cầu thang, liền nghe được âm thanh thanh lãnh của Nhan Mộng Sinh, hắn nói: "Tưởng Huyền buổi tối đã ăn cơm chưa?"

Nghe hỏi thế bước chân của cậu bỗng chốc ngừng ở tại chỗ, tâm bỗng nhiên ấm lên, bàn tay nhỏ đặt trên vịnh cầu thang hơi nắm chặt.Đôi mắt long lanh đầy nước ngơ ngác mà nhìn tay vịn cầu thang, tĩnh tâm nghe bọn họ kế tiếp nói chuyện phiếm.

Sau đó Linh Tử lo lắng mà nói: "Tiểu Huyền hôm nay buổi tối ăn rất ít, không biết có phải hay không thân thể không thoải mái."

Sau đó trầm mặc hai giây, mới lại lần nữa nghe được Nhan Mộng Sinh lãnh chất tiếng nói, "Đợi lát nữa làm chút cháo cho em ấy uống đi."

Sở Huyền cánh môi hồng phấn nho nhỏ hơi nhấp, đầu hơi hơi cúi xuống.

"Nhan thiếu gia cậu ăn chưa?"

"Quá muộn sẽ không ăn." Nói xong, Nhan Mộng Sinh sắc mặt đạm mạc hướng tới tủ lạnh, thói quen tính mà mở ra tủ lạnh muốn đi lấy bình Coca, lại quên mất hắn đều đã đổi thành sữa bò cùng nước chanh.

[Edit] Xuyên Thành Túi Khóc Nhỏ Thích Khóc Của Vai Ác_HoànDonde viven las historias. Descúbrelo ahora