Chương 14

7.8K 755 59
                                    

Trà Cúc Dưa Leo

Tiếng vang rất lớn qua đi, Sở Huyền mở to con ngươi, vẻ mặt mơ màng mà lại bị xách lên, nhìn hai chân bị treo trên không, còn có cảm giác quen thuộc quần áo sau cổ bị kéo lên, cậu như là chó con bị túm lấy. Sở Huyền chậm rãi quay đầu nhìn thấy tức giận ẩn ẩn trong ánh mắt của Nhan Mộng Sinh, trên mặt đất một mảnh hỗn loạn, đồ ăn vặt đều rơi rụng trên đất.

Nhan Mộng Sinh cùng cậu ánh mắt giao nhau, Sở Huyền nhìn thấy trong mắt Nhan Mộng Sinh ẩn ẩn phiếm hồng, hắn giống như tức giận.

Nhưng là Nhan Mộng Sinh cũng không phải tức giận với cậu.

Người đàn ông cắm cúi mặt mày vào điện thoại cũng bị đâm sửng sốt, nhìn xe mua sắm của mình xiêu xiêu vẹo vẹo, một ít đồ ăn vặt bị cái xe mua sắm của thiếu niên đụng phải văng, giận sôi máu.

Người đàn ông lôi kéo cổ hét lớn một tiếng, "Bây có bệnh a? Lấy xe mua sắm đâm tao làm gì?!"

Thanh âm rất lớn thực tục tằng, Sở Huyền sợ tới mức run lên, thân thể cậu vốn dĩ yếu ớt không bao giờ bị dọa nạt, hơn nữa đụng vào đôi mắt đen nhanh dài hẹp của Nhan Mộng Sinh đang tức giận, còn có bị vô duyên vô cớ rống lên một tiếng. Cậu mếu máo, ngay sau đó ánh mắt xinh đẹp bắt đầu mờ mịt hơi nước, nước mắt theo gương mặt trắng tinh từng viên từng viên lớn mà trượt xuống dưới, lông mi thật dài cũng bị nước mắt làm ướt nhẹp, cái mũi nhỏ tiêm hồng hồng, gương mặt cũng khóc đỏ, nhu nhược đáng thương cực kỳ.

"Ô ô ô......" Âm thanh nức nở của Sở Huyền cực kì nhỏ, chỉ có thể nghe được giọng mũi cực nhẹ mà khóc nức nở, giống như thú con bị ủy khuất rất lớn, khóc đến dừng không được.

Trời ơi, nước mắt lớn như hạt đậu, ngập nước mắt, thật đúng là đem tâm của mấy cô gái đều khóc nát. Các cô thậm chí cảm thấy bất kể phát sinh chuyện gì, chỉ cần cậu vừa khóc, đều là những người khác sai.

Người đàn ông cũng bị cậu khóc đến sửng sốt, đỏ mặt tía tai mà nói: "Mày khóc cái gì? Tự mình không nhìn đường! Còn có mặt mũi khóc?"

Sở Huyền rất muốn đi chửi người đàn ông này một trận, nhưng mà thân thể này không cho phép, vừa khóc lên liền dừng không được?

Mấy cô gái chịu không nổi đi lên lớn tiếng chỉ trích người đàn ông này, vì Sở Huyền theo lý cố gắng, người đàn ông cùng các cô mỗi người một câu như vậy tranh chấp.

Nhan Mộng Sinh gần như không thể phát hiện mà khẽ thở dài, mặt mày nhu hòa vài phần, hắn xách theo Sở Huyền ôm trong lòng ngực, cuối cùng ôm cậu để cậu nằm ở trong lòng ngực của mình, động tác rất là ôn nhu.

"Không khóc." Nhan Mộng Sinh vụng về mà an ủi, thậm chí bàn tay rộng lớn thực nhẹ vỗ lưng Sở Huyền, trấn an cậu.

Sở Huyền hơi hơi sửng sốt, cảm thụ được Nhan Mộng Sinh vụng về ngây ngô an ủi. Thân mình đứa nhỏ cùng tâm tính thực yếu ớt, chịu điểm uất ức liền sẽ khóc cái không ngừng, Sở Huyền cũng là không tự giác mà rơi lệ khóc khóc, vốn dĩ không có bất cứ cái gì dẫn đường, quả nhiên thân thể này đối với cậu ảnh hưởng vẫn là rất lớn.

[Edit] Xuyên Thành Túi Khóc Nhỏ Thích Khóc Của Vai Ác_HoànWhere stories live. Discover now