Chương 7

8.3K 758 34
                                    

"Mạnh Hợp," lúc kêu cái tên này giọng điệu vô cùng dùng lực, rất có loại cảm giác nghiến răng nghiến lợi , "Vì sao tôi còn chưa thấy được tiểu thiếu gia bị chỉ trích?!" A Cầm tức giận đến cả khuôn mặt đều vặn vẹo, nhiều lần đều không có phát triển theo như ý muốn của ả.

A Cầm thấy Mạnh Hợp bị mình run rẩy một chút, tiếp theo ngẩng khuôn mặt có chút trắng bệch, đôi mắt còn có chút sưng.

"Cô khóc?" A Cầm híp mắt nhìn mí mắt cô còn có điểm sưng đỏ, trong lòng trào phúng càng sâu, "Tôi có nói cái gì làm cô khóc sao? Làm cứ giống như là tôi khi dễ cô vậy?"

Mạnh Hợp cúi thấp đầu xuống, chậm rãi lắc lắc, nhẹ giọng nói: "Không có, là mắt của tôi bị cát bay vào."

A Cầm hừ lạnh một tiếng, tay vén tóc trên trán ra sau tai, "Vậy là được rồi, tôi ghét nhất là người khác thấy được biểu tình này của cô."

Lúc này từ xa có hai người làm đi tới, đứng ở bên cạnh A Cầm, một trái một phải, trên mặt ý cười  nịnh nọt, người không biết còn tưởng rằng A Cầm đã làm cái gì khiến các cô mang ơn đội nghĩa , hận không thể đem ả trở thành tổ tông mà cung phụng.

Trong đó một người nhìn Mạnh Hợp cúi đầu không ra tiếng, khóe miệng gợi lên ý cười giễu cợt, "Ui, Mạnh Hợp cô lại gây chuyện sao? Như thế nào lại không nghe lời như vậy, chẳng lẽ cô là đối với A Cầm cảm thấy bất mãn sao?"

Một người làm khác phụ họa theo, "Đúng vậy, A Cầm tốt như vậy, muốn cô đi làm cái gì thì cô phải nên cười mà làm chứ, thật là không hiểu chuyện!"

Mạnh Hợp chậm rãi nắm chặt ngón tay, siết chặt vạt áo trên người, cắn chặt môi, như cũ không nói lời nào.

Người thứ nhất nói chuyện nhìn thấy bộ dạng Mạnh Hợp ngượng ngùng xoắn xít rất là khó chịu, thậm chí đi lên trước thậm chí muốn đánh cô, "Cùng cô nói chuyện như thế nào cô lại không để ý tới? Ngứa da hả?!"

A Cầm nghe được các cô ủng hộ mình, không khỏi càng thêm kiêu căng ngạo mạn lên, giương mặt xua xua tay, người làm kia dừng động tác, ngượng ngùng thu hồi tay.

"Mạnh Hợp, tôi thật sự không có ý khi dễ cô, tôi chỉ là......" Vừa nói ả liền bắt đầu làm bộ làm tịch lên, đem trách nhiệm của  mình thoái thoát sạch sẽ, "Tôi chỉ là không thích đứa trẻ kia a, tôi không thích nó, muốn cho nó rời khỏi Nhan gia thì có cái gì sai? Cô nói đúng không?"

(WTF!!!)

"Một chút sai cũng không có."

"A Cầm tốt như vậy cái gì sai đều không thể có!"

Mạnh Hợp cắn chặt răng, móng tay đâm vào trong lòng bàn tay , cảm giác đau đớn so với các cô vũ nhục, hoàn toàn không đáng nhắc tới.

"Hôm nay, tôi giao cho cô một nhiệm vụ cuối cùng, nếu lần đầu tiên nó chạm vào ảnh chụp cũng không có chọc giận Nhan Mộng Sinh, vậy nhất định là làm không đủ tàn nhẫn," Đôi mắt A Cầm mang theo ý vị thâm trường, "Chúng ta lần này tàn nhẫn một chút...... Cô hãy đi xé ảnh chụp của đại thiếu gia đi." Nói xong liền bắt đầu cười.

[Edit] Xuyên Thành Túi Khóc Nhỏ Thích Khóc Của Vai Ác_HoànWhere stories live. Discover now