CHAP 71. MỘT NGÀY BÊN EM

31 0 0
                                    

🐢 " Nhất Bác, trưa nay em muốn ăn món gì, lát nữa để Anh đến siêu thị mua đồ rồi về làm cho em."

Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác ngồi trong chăn, Anh ngồi bên cạnh tựa đầu vào vai Cậu, bàn tay nhỏ bé được Vương Nhất Bác nắm lấy thật chặt, Cậu với giọng nói trầm ấm đọc sách bên cạnh, cái tay vẫn chẳng quên ôm sát eo người kia rồi nghịch ngợm trong lớp áo mỏng, kéo chăn lên cao người Anh để ấm hơn, tiết trời bên ngoài đang là mùa hè mà trong này như lạnh đến âm độ, Cậu giảm nhiệt độ điều hoà để hai người ngồi cạnh nhau, cho không gian thêm ấm áp. Nghe được Anh hỏi, Cậu quay mặt về phía người ấy.

" Trưa nay em muốn ăn sườn xào chua ngọt, Anh làm cho em nhé!".

" Ừ, Chú Vương hôm nay không về sao? Nếu lát nữa chú ấy về thấy Anh và em như bây giờ thì sẽ như thế nào, chúng ta là nam nhân, sao chú ấy có thể chấp nhận tình yêu như vậy được."

Tiêu Chiến với vẻ mặt lo lắng ngồi thẳng dậy nói với Cậu, Vương Nhất Bác bật cười, Cậu đưa hai tay vòng qua eo Anh kéo gần lại, trìu mến vuốt nhẹ tóc người mình yêu.

" Bảo bối, sao Anh lo xa quá, Ba em hôm nay không về, nếu ông ấy biết Anh và em yêu nhau thì sẽ không phản đối đâu, chúng ta đã đi đến nước này rồi thì sao mà bỏ được, có đúng không".

" Còn nếu kết hôn, Anh sợ chú ấy không đồng ý".

" Anh đừng lo, chuyện này em lên kế hoạch hết rồi, mọi thứ cứ để em lo, Ba em thích có cháu bồng lắm, Anh đang mang thai thì ông ấy quyết định ngay mà, Anh chỉ cần về làm phu nhân của Vương Gia, sinh cho em những đứa con bầu bĩnh, cuộc sống về sau cứ để em lo".

" Cún con ngốc quá, nếu vậy em sẽ vất lắm, Anh không muốn làm gánh nặng cho em nên chuyện kết hôn cứ để từ từ nhé! Đợi mọi chuyện lắng xuống, chờ ý kiến của chú Vương rồi Anh sẽ lấy em".

Tiêu Chiến dù vậy nhưng vẫn lo cho Cậu nhóc ấy, Vương Nhất Bác còn là sinh viên đại học, nếu kết hôn bây giờ thì chuyện học hành chểnh mảng ngay, Anh biết Cậu yêu Anh, biết Nhất Bác muốn làm tất cả vì mình nhưng là nam nhân lấy nhau thì Vương Cố Gia có công nhận không, Tiêu Chiến vẫn lo lắng cho tương lai của hai người, một cậu nhóc 21 tuổi lại đi yêu một nam nhân lớn tuổi hơn mình, Anh biết con đường phía trước của cả hai sẽ không có màu hồng, nếu đã chấp nhận ở bên Cậu cả đời thì có khó khăn, gian khổ thì Anh phải đều đối mặt, có người mình yêu bên cạnh, Nhất Bác chính là hậu phương vững chắc thì Anh sẽ không sợ vất vả, gian lao, vì Anh mà Cậu làm tất cả, vì Cậu Anh sẽ trọn bên cả đời....

Lăm năm qua Cậu chấp nhận bỏ lỡ cả thanh xuân để chờ người ấy quay về, chấp nhận cả đời không yêu ai chỉ yêu một mình Anh, trên bầu trời đêm là những ngôi sao sáng nhưng chỉ có một ngôi sao cô đơn đó chính là em, giờ đây có Anh bên cạnh rồi, ngôi sao ấy chẳng còn cô đơn buồn tẻ như trước, Anh chính là mặt trời duy nhất mà cả đời này em sẽ nâng niu trọn vẹn kề bên, bên nhau không sợ gian nan vất vả, mỗi ngày bên Anh chính là một ngày mới, mỗi ngày ngày đều được nhìn thấy Anh cười cười, được Anh gọi là cún con, không bao lâu nữa chúng ta sẽ cùng về chung một nhà, cùng chờ đón bảo bảo sắp được sinh ra, Anh với em cùng xây dựng nên một gia đình hạnh phúc trọn vẹn, thiên đường phía trước chỉ có Anh và em, một thiên đường hạnh phúc chẳng có ai cản trở, có tiếng cười nói của con trẻ, mệt mỏi liền trở về nhà, nơi đó luôn luôn có Anh chờ em....

[Bác - Chiến] Yêu Tiện Nhân Where stories live. Discover now