Chương 253 ~ 256

7.1K 344 53
                                    

Chương 253: Gamma tinh

Hạ Mạt há hốc mồm, trông thấy sắc mặt của mấy người bên cạnh, liền không nói gì nữa

Sau khoảng thời gian khủng khoảng ngắn ngủi, tâm tình kích động của mọi người đều được bình ổn. Mọi người quay đầu nhìn về phía cửa thang máy, cũng không biết là ai lên tiếng kinh hô, ngay sau đó liền nghe thấy tiếng bàn luận khe khẽ

"Tên Alpha kia là ai? Vậy mà có thể đỡ công kích do cơ giáp của Fillet tinh phát động?"

"Hẳn là tinh cầu ở trong top 5 đi."

"Đồng phục mà hắn mặc cũng không giống. Chờ tớ tra một chút... Trời ạ, lại là Lạp Hỗ tinh cầu!"

"Lạp Hỗ tinh cầu? Xếp hạng tinh cầu không phải không khác chúng ta là mấy sao? Hắn không có não đúng không? Loại thời điểm này không phải là bo bo giữ mình sao? ! Hắn rõ ràng còn còn ngu ngốc đi lên?"

"Đúng nha đúng nha, lớn lên mặc dù không tệ, nhưng mà đầu óc xác thực có chút khiếm khuyết."

"..."

Phía sau đám người kia, Laurent nhăn đầu lông mày, thấp giọng hỏi thăm Alpha bên người, "Hắn không có việc gì?"

Alpha nhón chân lên nhìn nửa ngày, trả lời: "Đúng."

"Thật sự là đáng tiếc." Laurent dứt khoát tìm một cái ghế ngồi xuống, thấp giọng nói: "Vận khí thật là tốt, nếu như bị giải quyết rồi thì có phải tốt bao nhiêu không..."

Hạ Mạt chú ý tới sắc mặt người vây xem khẽ biến, lập tức níu lại ống tay áo Trần Khiết, "Bọn họ đang nói cái gì? Xảy ra chuyện gì?"

Trần Khiết lộ ra nụ cười cực kỳ khó có được, "Điện hạ không có việc gì."

Nghe thấy lời này, trái tim bị nhấc lên giữa không trung của Hạ Mạt liền hạ xuống, cũng có lẽ là bởi vì lúc trước quá căng thẳng, lúc này sau khi toàn thân thư giãn, hai chân lại như nhũn ra, lảo đảo.

Trương Lợi tay mắt lanh lẹ đỡ lấy cậu, "Cẩn thận."

Hạ Mạt gật gật đầu, tràn đầy chờ đợi mà hỏi thăm: "Chúng ta có thể đi lên phía trước sao?"

Trương Lợi do dự một chút, "Được, thế nhưng nói trước, chỉ cho phép đứng bên ngoài quan sát, không cho nhúng tay."

Hạ Mạt liên tục gật đầu.

Sáu người chen đến phía trước.

Hạ Mạt lúc này mới nhìn rõ tình huống trước mắt.

Trên mảnh đất trống chừng năm mươi mét vuông chỉ còn lại ba người đang đứng

Beta nam bởi vì vô cùng hoảng sợ đã ngã nhào trên đất, ánh mắt của hắn mở rất to, nhìn qua Randall trước người, lại ánh mắt trống rỗng, sắc mặt trắng bệch.

Randall lông tóc ít bị tổn thương, cầm trong tay tấm khiên đứng ở trước người Beta nam

Mongolia đại khái là chưa từng nghĩ sẽ có người dám cứu người ngay dưới súng của hắn, ngưng trệ một lát, rốt cục phục hồi tinh thần lại nhìn chằm chằm tấm khiên trong tay Randall. Tấm chắn rất không thu hút, đen bóng, mặt ngoài không có bất kỳ đường văn đặc biệt nào, chỉ một tấm chắn tầm thường như vậy mà có thể chặn được súng Laser cấp S của hắn? Thậm chí còn không tổn thương chút nào?

[EDIT] Trọng sinh chi lãng tử quay đầu - Tiểu Xà TinhWhere stories live. Discover now