Chương 9

2.8K 208 29
                                    

Hai ngày qua Mục Thị nhu thuận mười phần, tối không quá mười một giờ đã về nhà, nàng nghĩ, mặc dù không xác định được xu hướng tính dục của Hoa Tri Dã, cũng không thể khẳng định hai người có thể phát triển hay không, nhưng trước tiên phải thể hiện mặt tốt, dù sao cũng không phải chuyện gì xấu.

Ban đêm nàng tắm rửa xong lại đi đến gian nhỏ, đáng tiếc vẫn là ánh đèn nhưng bên trong không có ai.

Mục Thị bỏ dép lê bước vào, ngồi lên ghế Hoa Tri Dã hay ngồi, đồ vật bên trên đã được chỉnh lý tốt, nàng quét mắt nhìn một vòng liền thấy nhàm chán lại đứng lên, lượn quanh phòng vẫn không có gì thú vị.

Có lẽ Hoa Tri Dã đã ngủ, nàng nhớ thời điểm trở về thấy giày của cô ở cửa ra vào, Mục Thị thả nhẹ bước chân, gian phòng vốn đã yên tĩnh bây giờ lại càng an tĩnh hơn.

Sau khi ra ngoài, Mục Thị không gấp trở về phòng, mà hướng chỗ nàng chưa từng đi tới, trong đêm yên tĩnh, tất cả đều là âm thanh dép lê va chạm sàn nhà, đi vài bước, vòng qua hành lang là một cánh cửa, nàng mang theo hiếu kỳ mở cửa ra, trước mắt hiện ra khối hình nửa vòng tròn lộ Thiên Dương đài.

Nội tâm oa một tiếng, cất bước đi vào.

Bên ngoài có bốn ngọn đèn, giờ phút này đang sáng, Mục Thị tiến tới, dép lê ma sát với sàn nhà bằng gỗ, trong đêm an tĩnh phát ra âm thanh chi chi.

Gió từ núi nhẹ nhàng thổi qua, bầu trời không một vì sao, nhưng nhìn từ đây, nửa Nghi Đàm Sơn đều thu vào mắt, Mục Thị đi qua ghế mây ngồi xuống, kéo áo khoác trên người từ bỏ ý nghĩ thưởng thức nghệ thuật, đứng lên quay người đi vào buồng trong.

Không biết có phải thời cơ không đúng hay không, vừa khi nàng trở về phòng đóng cửa lại, liền nghe phòng Hoa Tri Dã phát ra âm thanh, đợi nàng mở cửa xem xét, Hoa Tri Dã đã đóng cửa lại, nàng phỏng đoán, chắc cô xuống lầu rót nước.

Mục Thị đóng cửa lần nữa, leo lên giường lăn lộn vài vòng, cầm điện thoại mở Weibo Hoa Tri Dã xem xét, vẫn như cũ không có gì đổi mới.

Mục Thị bĩu môi, lần trước chụp nàng nhiều hình như vậy, cũng không biết lấy làm gì.

Quét một lần, Mục Thị để điện thoại xuống liền ngủ thiếp đi.

Hôm nay Mục Thị tỉnh lại đã thấy được người mình tâm tâm niệm niệm.

Dưới lầu không chỉ có mình Hoa Tri Dã mà có thêm chị nàng, Mục Thị tùy tiện làm vệ sinh buổi sáng rồi đi xuống lầu, Phỉ Phỉ vừa nhìn thấy nàng thì hưng phấn bừng bừng, nàng tiến lên bế con bé từ ngực Hà Nhất Hàm.

“Chị, sao lại đến đây.” Mục Thị ngồi bên cạnh Hà Nhất Hàm, hỏi cô.

Hà Nhất Hàm nói: “Sợ em gây phiền phức cho Tri Dã, tới xem một chút.”

“Em làm gì gây phiền toái, em rất ngoan.” Mục Thị nói xong, nhìn thấy mấy túi quà trên ghế sô pha, xem ra, Hà Nhất Hàm đến đây đền đáp thay nàng.

“Phiền hay không phiền, không phải em nói là được.” Hà Nhất Hàm không chút khách khí.

Hoa Tri Dã nghe vậy chen vào: “Xác thực không có phiền toái.”

[ BHTT ] EDIT - Tuyệt SắcWhere stories live. Discover now