Chương 26: Bộ lạc tộc hổ (26)

87 18 0
                                    

Chương 26: Bộ lạc tộc hổ (26)

***

Bởi vì lo nếu đi xin chỉ thị của Thần Thú mình có thể sẽ bị đánh chết nên lúc Khương Dục được hỏi có đồng ý đi xin Thần Thú phân xử không cả cơ thể y không nhịn được run rẩy.

Mục biết những gì Khương Dục nói đều là do y tự biên tự diễn chứ không phải thật sự nghe thấy hai người kia nói chuyện, kể cả việc cha hắn bị A Tư hại chết, tuy hắn không biết sao mà A Vũ lại biết chuyện này nhưng chắc chắn không phải do nghe thấy hai người kia nói chuyện mới biết. Nói cách khác thì tất cả những gì mà Khương Dục nói cũng chỉ là nói dối mà thôi.

Nếu A Vũ mà đi, có thể Thần thú sẽ trừng phạt y mất.

Lòng Mục căng thẳng, dùng cơ thể mình chắn trước người A Vũ, "Bọn ta không đi."

Tộc trưởng nhíu nhíu mày, biểu cảm rất không vui, sự việc lần này là do bốn người họ tạo thành, chuyện lớn hại chết người cũng là do A Vũ nói ra, nếu mà y không đi, vậy thì có thể chứng minh rằng A Vũ đang nói dối rồi.

Khương Dục lấy lại bình tĩnh, đi ra từ phía sau Mục, biểu cảm kiên định, "Ta đi, ta sẽ đứng trước mặt Thần Thú để chứng minh tất cả những gì ta nói đều là sự thật."

"A Vũ!", Giọng nói của Mục đầy lo lắng.

Khương Dục âm thầm nắm lấy bàn tay hắn, để hắn yên tâm.

Khương Dục muốn cược một ván, nếu thứ không biết là gì kia đã đưa y đến thế giới này, để y đi cảm hóa nhân vật phản diện thì chắc cũng sẽ có cách khiến thần linh của thế giới này không giết y.

Quan trong nhất là, y không thể không đi, nếu không đi, những công sức trước kia đều thành uổng phí hết, danh dự của y và Mục trong bộ lạc sẽ tuột dốc không phanh, thậm chí còn có thể khiến hai người họ không thể ở lại bộ lạc nữa.

Vậy nên y phải đi.

Sắc mặt tộc trưởng trịnh trọng gật gật đầu, biểu cảm âm trầm nhìn bốn người bọn họ, dù là ai đang nói thật, ai nói giả đi chăng nữa thì cũng là một nỗi nhục lớn với bộ lạc.

"Nếu đã vậy thì tất cả mọi người đi theo ta."

Tất cả mọi người di chuyển từ quảng trường trong bộ lạc đến tế đàn ở phía tây bộ lạc.

Bức tượng Thần Thú trang nghiêm sừng sững đứng trên bệ đá, uy áp vô hình đè xuống đầu của tất cả mọi người.

Lòng Khương Dục căng thẳng, vô thức nắm chặt bàn tay.

"Chúng ta có thể không đi mà", Giọng điệu của Mục hơi hoảng loạn, nhỏ giọng nói ở bên tai Khương Dục, "Cùng lắm thì chúng ta ra khỏi bộ lạc, nếu ngươi đi nhỡ mà..."

Khương Dục cười cười, cầm lấy tay hắn, "Tin ta đi, ta nhất định sẽ không sao đâu, nếu nhỡ mà có xảy ra chuyện gì thì ngươi đến cứu ta vẫn chưa muộn mà."

Mục định nói thêm gì đó nhưng lại bị Khương Dục ngăn lại.

Mọi người cung kính cúi đầu bái Thần Thú rồi sau đó biểu cảm nghiêm túc đứng sang một bên.

[EDIT] Làm Thế Nào Để Yêu Đương Cùng Nhân Vật Phản Diện - Duẫn Nhất PhươngWhere stories live. Discover now