Chương 28

745 49 0
                                    

28. Thu dọn


"Trần thúc, chú bắt đầu từ cửa lớn, lục soát từng tấc từng tấc đất nhé."

Trời vừa sáng, Hắc Tử nói với Trần Thúc.

"Một góc cũng không thể lơ là."

Anh dặn dò cẩn thận.

"Chú biết rồi."

Trần thúc trung khí mười phần trả lời, cùng mấy người nhà và Lâm Viễn, cầm đồ đạc đi xuống triền núi. Tuy rằng ngày hôm qua đã kiểm tra, nhưng về sau có khả năng sẽ ở lại nơi này một thời gian, không kiểm tra lại một lần trong lòng ông luôn không yên lòng.

"Lão đại, hai ta làm gì?"

Cường Tử hỏi.

"Chúng ta xác định tình huống ở sâu trong động."

Hắc Tử nhìn về mấy cửa động nhỏ phía trong sơn động, muốn ở đây phải xác định nơi kia sâu bao nhiêu, có nguy hiểm hay không, đi thông tới nơi nào.

"Đi nào!"

Cường Tử từ trên tảng đá nhảy dựng lên, chạy ra xe tìm dây thừng đèn pin và mấy công cụ khác.

Công cụ rất nhanh được chuẩn bị xong, hai người Hắc Tử ăn mấy cái cơm nắm nhân thịt muối dì Bình đã làm cho từ sáng, sau đó đi vào mấy cái cửa động, Lương Nhiên và Trần Tĩnh đuổi kịp dặn dò nói:

"Phải cẩn thận!"

Tuy rằng nơi này từng có người ở, hẳn là đã kiểm tra ở bên trong, nhưng nguy hiểm trong sơn động hắc ám vẫn rất lớn, cô có chút không yên tâm, ngay cả Trần Tĩnh cũng nhịn không được nói với bọn họ.

"Nếu tình huống không đúng thì hai anh phải kéo dây thừng nhé."

Hai người nhìn dây thừng có thể biết đi vào rất xa, Cường Tử chợt cười cười với Trần Tĩnh, khuôn mặt đen đúa toét ra một hàm răng trắng:

"Đừng lo lắng, chúng tôi sẽ rất nhanh trở về."

Trần Tĩnh trợn trắng mắt.

"Ai lo lắng cho anh chứ!"

Khuôn mặt cô rất tú khí làm ra động tác thô lỗ như vậy nhìn cực kỳ buồn cười, nhưng cô cũng không phải loại người tự cho là đúng, không tự giác đã cùng Cường Tử sinh ra cảm tình như 'anh em'.

Cường Tử cười he he sau đó cùng Hắc Tử đi vào một cửa động nhìn không thấy đáy. Lương Nhiên và Trần Tĩnh canh giữ ở cửa động, nhìn dây thừng ở trên mặt đất bị kéo đi từng vòng từng vòng, mẹ Lương bế Tiểu Tiệp cùng đám người Trần thẩm ngồi xa xa ở bàn đá ngoài cửa động nói chuyện chờ hai đám người trở về.

Dây thừng trên mặt đất bị kéo đi rất nhanh, biểu hiện Cường Tử và Hắc Tử đi vào với tốc độ cũng rất nhanh, chỉ chốc lát đã không có động tĩnh. Một hồi sau, hai người chui ra, kiểm tra dây thừng xem ra cửa động này đại khái sâu mấy chục mét. Quả nhiên Hắc Tử chui ra gật gật đầu với hai người, nói:

"Bên trong là ngõ cụt, không có gì, cao khoảng 2m, rộng hơn 1 mét."

Lương Nhiên gật gật đầu, lấy bút ghi trên vách đá ở cửa động, làm ký hiệu.

[NT - MẠT THẾ] Mạt thế chi Hắc Tử và Lương NhiênWhere stories live. Discover now