Chương 5

7.2K 229 2
                                    

Editor: hungtuquy

Beta: Lê Hoa

________

Người đàn bà này xuống tay thật đúng quá tàn nhẫn đi.

"Tôi là mẹ của Phó Tư Hàn." Hứa Thanh Hoan xoa xoa gương mặt phát đau: "Cụ thể là chuyện gì, tôi đại khái đều đã biết."

Chủ nhiệm lớp có chút phát ngốc, hắn cái gì cũng chưa nói.

"Cô tới làm gì."

Trong lúc nhất thời Phó Tư Hàn chính là nói không nên lời.

Hứa Thanh Hoan liếc hắn một cái: "Tôi là mẹ của cậu đấy, tất nhiên là phải đến đây rồi." Một bộ dáng như đang nhìn một đứa ngốc.

"Mới không phải." Phó Tư Hàn nhỏ giọng đáp trả một câu, lại kiềm chế không được câu lên khóe môi.

"Được rồi, nói đi, bà muốn bồi thường như thế nào?" Bà Trương đem sai lầm đẩy đến trên người Phó Tư Hàn, trực tiếp muốn Hứa Thanh Hoan bồi thường tiền thuốc men.

"Tiền thuốc men của con trai bà tất nhiên tôi sẽ bồi thường. Nhưng trước khi bồi thường, hy vọng bà cùng con trai hướng Tư Hàn nhà tôi xin lỗi, vì theo như lời nói của bà, cùng với con trai của bà ở trong lớp học rõ ràng đã vũ nhục Tư Hàn. Tùy tùy tiện tiện lấy chuyện thương tâm của người khác ra đùa giỡn, như vậy liền im lặng nhận bồi thường mà không xin lỗi sao?"

Hứa Thanh Hoan bản thân lớn lên rất xinh đẹp, môi hồng răng trắng, đuôi mắt lúc nào cũng hàm chứa ý cười nhạt, chẳng qua mắt hạnh lương bạc, rõ ràng tức giận.

"Uy, rõ ràng là con trai cô động thủ trước. Bảo bảo nhà tôi ngoan như vậy sao có thể sẽ làm ra loại sự tình này?"

Bà Trương bảo hộ con trai mình ở sau lưng.

"Không xin lỗi? Tiền bồi thường đừng mong nhận một đồng." Hứa Thanh Hoan khoanh tay trước ngực khiêu khích nhìn.

Bà Trương tức muốn hộc máu, duỗi tay muốn xô đẩy Hứa Thanh Hoan, chưa kịp làm gì đã bị Phó Tư Hàn nhanh chóng giữ lại.

"Đừng động thủ."

Đừng nhìn Phó Tư Hàn gầy gầy nhược nhược,nhưng thực tế sức lực rất lớn, niết đến bà Trương không rút tay lại được, đau đến kêu gào liên tục, giãy giụa muốn rút tay về.

Hứa Thanh Hoan thụ sủng nhược kinh, tiểu hài tử thế nhưng còn biết bảo hộ mẹ nó!

Ô ô ô, quả nhiên không uổng công sức nuôi dậy nó nên người mà!

Phó Tư Hàn không thích ứng được tầm mắt nóng rực của Hứa Thanh Hoan, gò má có chút phiếm hồng, mất tự nhiên mà ho nhẹ một tiếng: "Tôi, tôi chỉ là không quen nhìn cô bị đánh mà thôi, đừng có mà hiểu lầm."

"Được được được, tôi sẽ báo nguy!"

"Báo đi, xem ai chịu thiệt."

Hứa Thanh Hoan không chút dao động: "Cảnh sát đã hỏi đồng học cùng lớp rốt cuộc là ai khiêu khích trước."

"Chỉ biết nói hươu nói vượn, cô có chứng cứ gì?"

Đương nhiên là có a.

[Edit - Mau Xuyên - Cao H ] Trả giá vì ngược đãi nam chínhWhere stories live. Discover now