Chương 6

4.4K 154 2
                                    

Editor: hungtuquy

Beta: Lê Hoa
____________________

Quản gia cảm thấy tuổi già của mình gặp thật là nhiều chông gai.

Ai có thể nghĩ đến, tiểu thư đã nhiều năm cũng chưa lộ ra tươi cười thế nhưng đối mặt với một thiếu niên xa lạ lại cười vui vẻ như vậy, so với khi ở cũng thiếu gia thì đây hoàn toàn là hai bộ dáng khác nhau.

Nếu không phải ông đem hết toàn lực để thiếu gia có thể ổn định tinh thần, phỏng chừng giây tiếp theo liền máu bắn tung toé...

Cả người Hứa Tử Uyên đều mang theo áp suất thấp, liền không khí quanh thân đều dần dần trở nên loãng lên, lý trí bị mất khống chế được quản gia khuyên bảo mà dần dần thu hồi.

Ngón tay thon dài chỉnh sửa cà vạt, mặt mày lệ khí trầm trọng.

"Hoan Hoan." Hứa Tử Uyên chậm rãi đi đến hai người trước mắt, liếc hệ thống một cái, tựa như một lưỡi dao sắc bén: "Đây là ai?"

Hệ thống không khỏi sờ sờ cổ, nếu như ánh mắt có thể giết người, phỏng chừng nó đã bị nam chủ dùng ánh mắt tước thành mì bào bằng dao.

Hứa Thanh Hoan quét Hứa Tử Uyên một cái, vốn dĩ đang vui cười nháy mắt bình đạm xuống: "Một người bạn, cùng anh không có quan hệ."

"Bạn?" Hứa Tử Uyên như cũ nhìn chằm chằm hệ thống, ngoài cười nhưng trong không cười: "Anh như thế nào còn chưa nghe Hoan Hoan nói qua?"

Khi nói chuyện với Hứa Thanh Hoan ngữ khí của hắn lại cố tình ôn nhu muốn chết. Liền tính trong lòng hắn tức giận muốn nổi điên, đều không thể hung dữ với cô được một câu.

"Chào cậu." Dưới ánh mắt Hứa Thanh Hoan đang thúc giục, hệ thống không thể không tiếp tục diễn: "Tôi tên Tịch Đồng, hôm nay đi ngang qua công viên, thấy vị tiểu thư này một mình đang nhàm chán, tôi cho rằng..."

Còn chưa có nói xong, Hứa Tử Uyên mặt vô biểu tình mà đánh gãy: "Cảm ơn, không còn chuyện của cậu, hiện tại tôi đến đón con bé về."

Nói xong, Hứa Tử Uyên trực tiếp đẩy xe lăn Hứa Thanh Hoan rời khỏi công viên, liền không cho hệ thống có cơ hội phản ứng.

"Anh trai, anh đang làm gì!" Hứa Thanh Hoan tức giận nói: " Em cùng hắn còn chưa có nói chuyện đủ!"

"Hoan Hoan, hắn đối với em nhất định có mưu đồ gây rối, đàn ông đều không phải thứ tốt!"

Hứa Thanh Hoan: "...?" Đến cả chính mình cũng mắng sao?

Xe liền dừng ở cách đó không xa.

Hứa Thanh Hoan bị Hứa Tử Uyên ôm để vào trong xe, tựa hồ không hài lòng bị hắn hạn chế xã giao tự do, cô bắt lấy tay hắn, răng nanh lộ ra, liền hung hăng cắn một ngụm.

Hứa Thanh Hoan dùng lực thật mạnh, thẳng đến khi đầu lưỡi nếm được mùi máu tươi, mới buông miệng ra.

"Em mặc kệ." Hứa Thanh Hoan lần đầu đỏ vành mắt, cô quật cường trừng Hứa Tử Uyên, môi nhiễm một chút máu tươi, có loại tái nhợt yếu ớt, lại hỗn loạn một tia yêu dị mỹ cảm.

[Edit - Mau Xuyên - Cao H ] Trả giá vì ngược đãi nam chínhWhere stories live. Discover now